Đệ lục thập ngũ chương: kết nối siêu sao ( nhất )

 

Ban huấn luyện siêu sao một ngày đêm tối đa chỉ có hai khóa, thời gian còn lại là để bản thân học viên có thể tự mình chi phối, Đường Phong ở đài truyền hình còn có một tiết mục cuối cùng cần thu.

Tiết mục bắt đầu thu, minh tinh khách quý vào chỗ, Trần Minh Húc vẫn như cũ là MC trung tâm không thể thay đổi.

“Tiểu Uyển thực sự là lợi hại, không ngờ có thể mời được XXX kết nối trực tiếp. . .”

MC cùng khách quý nói chuyện khí thế ngất trời, tiết mục thu rất thuận lợi, chỉ là tiểu Vũ ngồi ở phía dưới xem vẫn như cũ ngực khó chịu, một hồi sẽ đến phiên Đường Phong kết nối trực tiếp?

Trương Thụy Thừa đích thật là một viên sao sáng mới mọc của công ty, thế nhưng gắng gượng muốn liên hệ đến “Đỉnh cao” cũng không tránh khỏi có chút gượng ép, ngôi sao mới trong giới giải trí rất nhiều, chói mắt giống như sao băng trong đêm tối, nhưng cũng dễ chợt lóe rồi biến mất, có thể vĩnh hằng đứng trong bóng tối thủy chung vẫn là số ít.

“Brưm rưm rưm –” tiếng điện thoại di động rung.

Tiểu Vũ lấy ra điện thoại, vội vã chạy ra ngoài phòng phát sóng nhận điện thoại.

“Alô, xin chào!”

“Sao? A. . . Ngài. . . Ngài là người đại diện của ngài Chino? Vâng! Đúng! Đường Phong đang trong tiết mục. . .”

“Thật sao? ! Thực sự có thể? Vâng! Tôi hiểu, cảm ơn! Ngài Lý, thực sự là rất cảm ơn!” Nói xong điện thoại, tiểu Vũ lập tức chạy ào vào phòng phát sóng.

Trong phòng phát sóng, mấy người nhân viên công tác nhìn tiết mục thu trên màn hình, một bên nói chuyện phiếm.

“Trần Minh Húc có thù với Đường Phong kia à? Sao tôi nghĩ hình như chỉ cần Đường Phong lên tiết mục của Minh Húc nhất định sẽ bị chỉnh một trận.” Nhân viên cắt nối biên tập cắt hình ảnh, lúc này trong phòng phát sóng vừa lúc đến phiên Trần Minh Húc để Đường Phong kết nối trực tiếp, còn chưa kịp kết nối, Đường Phong tránh không được lại bị mọi người trêu chọc một phen.

Nhân viên cắt nối biên tập liếc mắt đạo diễn tiết mục bên cạnh, hừ nói: “Đạo diễn, đừng hút thuốc ở chỗ này.”

Đạo diễn không thèm quan tâm đến lý lẽ, tiếp tục hít một ngụm khói thuốc, phun ra một ngụm, nhìn người đàn ông ôn nhuận anh tuấn trên màn hình, nói: “Mấy thứ phức tạp gì đó của giới giải trí, ai nói rõ được.”

“Kỳ quái, nếu như Minh Húc không thích Đường Phong, có thể dứt khoát cấm Đường Phong mà.” Nhân viên công tác nghi hoặc nói mấy câu.

“Ai, đạo diễn Trương, Đường Phong trước đây hình như cũng tham gia tiết mục của Minh Húc, lúc ấy Đường Phong và Ca Trần đang ở đồng nhất một đoàn thể thần tượng, rất được yêu thích đó!” Có thể lúc ấy đã kết thù gì đó không?

Đạo diễn Trương chỉ là rút ra điếu thuốc, quát lớn: “Làm việc đi, tán dóc làm gì!”

Mọi người một hồi im lặng, rõ ràng vừa rồi Đạo diễn Trương cũng ngồi tán dóc mà.

“Bắt đầu kết nối, “Nhân viên công tác nghe tiếng điện thoại “Tu tu” trong phòng phát sóng, nói, “Tôi nghe trợ lý Đường Phong tiểu Vũ nói, hình như là kết nối với một người mới trong công ty bọn họ đúng không, như thế này Minh Húc khẳng định sẽ không khách khí chế ngạo một phen.”

“Đường Phong kết nối cho chúng ta rốt cuộc có phải đại minh tinh Ca Trần không?” Trần Minh Húc sẽ không ngốc đến mức trong tiết mục của mình đi chủ động công kích Đường Phong.

“Đường Phong, chắc anh sẽ không nhờ một người tiểu minh tinh đến lừa bịp chúng tôi chứ? Ha ha. . .” Loại vai công kích này tự có hai người “Chân chó” bên cạnh MC đảm đương.

Nhân viên công tác vừa dứt lời, trong phòng phát sóng cũng kết nối thành công, điện thoại nối đến, Đường Phong chỉ là ngồi ở vị trí xếp sau lẳng lặng đợi, khi tất cả mọi người đang chuẩn bị nhìn Đường Phong làm trò cười, ở đầu kia của điện thoại vang lên thanh âm một người đàn ông trẻ tuổi.

【 Alô? 】

Thanh âm này, sao nghe vào có một chút quen thuộc?

Người có cảm giác như vậy, không chỉ có nhân viên công tác trong phòng đạo diễn, còn có MC và khách quý trong phòng phát sóng.

Dựa theo quy trình kỹ thuật của tiết mục, hẳn là do Đường Phong đối thoại với đối phương, đề nghị một yêu cầu để “Đại minh tinh” vì cậu lo liệu, khách quý lúc trước kết nối có thể là đề cùng đi ăn, hoặc là cho vay tiền, nhưng nói tới nói lui, đinh cao chân chính thật đúng là không có mấy người.

“Ặc. . .” Thanh âm này không phải là Trương Thụy Thừa Đường Phong biết, kết quả ngay cả bản thân Đường Phong đều có một chút sững sờ, chẳng lẽ là ấn nhầm điện thoại? Hay người nhận điện thoại là bạn của Thụy Thừa?

【Ồ, Đường Phong! Tìm tôi có chuyện gì vậy? 】trong câu tiếng Trung không được tự nhiên lại khó nghe hỗn loạn vài câu tiếng Anh, lập tức khiến Đường Phong phản ứng người nhận điện thoại là ai.

“Chino?” Đường Phong nhất thời kinh ngạc, mọi người ở đây còn chưa kịp phản ứng lại, Chino? Chino nào?

 

Đệ lục thập lục chương: kết nối siêu sao ( nhị )

 

Đường Phong nghi hoặc đầy mình, người nhận điện thoại sao không phải là Trương Thụy Thừa, trái lại biến thành Chino?

Sao Chino lại nhận điện thoại? Điện thoại đã ấn số sao lại biến thành Chino?

Đường Phong chấm hỏi đầy đầu, chỉ là tiết mục còn đang tiến hành, Đường Phong chỉ có thể đi theo, trong đầu cấp tốc chỉnh lý một chút, Đường Phong chỉ có thể dùng tiếng Anh giao lưu với đối phương: “À, là như vậy, gần đây kinh tế của tôi xảy ra chút chuyện, tiền thuê nhà tháng sau đã không thể trả, anh có thể cho tôi mượn một ít trước không? Chờ. . .”

Chờ khi nào có tôi sẽ trả.

Đáng tiếc, những lời này Đường Phong còn chưa nói xong, đã bị Chino ở đầu dây bên kia nhiệt tình cắt đứt.

【 cậu với tôi còn khách khí cái gì! Mượn tiền gì chứ, cậu dọn đến ở cùng tôi là được, biệt thự ở Seattle của tôi rất lớn! 】Chino lải nhải nói, Đường Phong đã không nghe rõ Chino nói cái gì, chỉ cảm thấy có rất nhiều người đang nhìn cậu, giống như là ai cũng nghĩ, làm thế nào Đường Phong và Chino có mối quan hệ tốt như vậy.

“Quá xa, cho dù là bay cũng phải bay trong thời gian dài mới đến được.” Đường Phong trêu ghẹo nói.

【 ha ha, chỉ cần cậu bằng lòng đến đây, tôi không chỉ bao vé máy bay bao ăn bao ở, cũng vô cùng vui lòng vì cậu giới thiệu công việc, thế nào? Hấp dẫn chứ? Đường, tôi chờ cậu! 】 thanh âm Chino nghe có vẻ quan hệ của bọn họ rất tốt, căn bản là không giống thái độ có lệ.

Kỳ thực Đường Phong cũng không biết cậu và Chino có quan hệ tốt như vậy, thậm chí bọn họ đời trước chỉ vừa thấy mặt nhau liền nói móc đối phương, hiện tại Chino chẳng biết tại sao lại nhận điện thoại, chẳng biết tại sao đột nhiên nhiệt tình lên.

Mặc dù có nhiều “chẳng biết tại sao” như vậy, Đường Phong vẫn có một chút ý cảm ơn Chino, dù sao trong ấn tượng của cậu, người này kỳ thực rất ít khi tham gia tiết mục tạp kỹ, loại kết nối điện thoại xa xôi này cũng là lần đầu. Chino có thể chủ động giúp cậu, điều này làm cho Đường Phong có chút kinh ngạc và cũng đã có thay đổi ý nghĩ với người này.

“Tiểu Vũ, người nhận điện thoại sao lại là Chino?” Sau tiết mục, Đường Phong liếc mắt liền thấy tiểu Vũ đứng ở dưới, đi qua nhỏ giọng hỏi.

“Đó là. . .” Tiểu Vũ vừa muốn nói, thấy một vị khách không mời mà đến liền lập tức ngậm miệng.

“Đường Phong, thật nhìn không ra, anh lại có giao tình với Chino.” Người đi tới là Trần Minh Húc, trên mặt cậu lộ ra dáng cười mê người, thế nhưng trong mắt tiểu Vũ chính là một kẻ xảo trá, một người giả tạo, nhưng trong thế giới này hết lần này tới lần khác có rất nhiều người thích giả tạo như vậy.

Đường Phong nhàn nhạt nói: “Gặp qua vài lần mà thôi.”

Vẫn duy trì lễ phép cơ bản, cũng vẫn duy trì cảm giác cự ly cơ bản, thái độ của cậu rất minh xác, không thích ai vậy bảo trì cự ly không đi tiếp cận, cũng không dính vào, cũng sẽ không chủ động công kích.

“Gặp qua vài lần là có thể khiến Chino mời đến chỗ anh ta ở, đàn anh không hổ là đàn anh, thực sự là khiến tôi bội phục, ha hả, tôi có việc đi trước, tạm biệt.” Bỏ lại vài câu ý tứ mờ ám châm chọc, Trần Minh Húc giống như con chim công cao ngạo đi qua bên cạnh Đường Phong.

“Trần Minh Húc, cậu hình như rất ghét tôi, có thể hỏi vì sao không?” Đường Phong xoay người đi tới, nắm lấy vai người kia.

“Không có vì sao, ghét là ghét!” Trần Minh Húc trừng mắt Đường Phong, cố sức hất tay Đường Phong rời đi.

Tiểu Vũ nhịn không được nhìn bóng lưng Trần Minh Húc khinh bỉ, hừ nói: “Cậu ta nghĩ mình là ai chứ.”

“Tiểu Vũ!” Đường Phong nhẹ nhàng kéo tay áo tiểu Vũ, nói, “Được rồi, cô còn chưa cho tôi biết sao Chino lại nhận điện thoại.”

“Là người đại diện của anh ta chủ động gọi điện thoại cho tôi.” Tiểu Vũ nháy nháy mắt, đặc biệt hiếu kỳ nhìn Đường Phong, cô cũng rất muốn biết, vì sao Chino lại bằng lòng giúp Đường Phong.

“Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cũng không biết.” Đường Phong cười khổ, hiện tại cậu cũng là đầy bụng hiếu kỳ, không nghĩ tới lần thứ hai sống lại gặp Chino, tên kia đã thay đổi không ít.

Sau khi Trần Minh Húc rời đi đạo diễn và nhân viên công tác của tổ tiết mục đều chạy tới vây quanh Đường Phong, không ít người hiếu kỳ hỏi Đường Phong làm thế nào biết được đại minh tinh quốc tế Michael Chino, còn có tiểu minh tinh hạng hai hạng ba trước đối với Đường Phong có chút hèn mọn và lạnh lùng cũng vây lên cực kỳ nhiệt tình.

Người chế tác tiết mục có vẻ rất hưng phấn, quyết định đem Đường Phong và Chino kết nối làm quảng cáo, thị suất tiết mục thu khẳng định sẽ tăng cao, bọn họ trước đối với chuyện Đường Phong đi hay không đã không là gì, thế nhưng hiện tại bọn họ còn muốn Đường Phong tiếp tục lưu lại, Đường Phong uyển chuyển cự tuyệt, mục tiêu của cậu là trở thành một diễn viên, mà không phải là minh tinh tạp kỹ.

Chino xuất hiện, gần như có thể biết trước đầu đề tin tức báo chí ngày mai.