Đệ bát thập tam chương – nghi ngờ.

 

Tiêm thuốc kích thích cho ngựa khiến người khác ngã bị thương, đây đã được cho là tội cố ý gây thương tích, trên báo chí đăng tin cảnh sát đã tham gia điều tra, ngay lúc ấy mấy vị thành viên ban huấn luyện và nhân viên công tác đều được đến cục cảnh sát uống một chút trà, lại nói tiếp đây chính là lần đầu tiên Đường Phong đến uống trà ở cục cảnh sát.

Vốn cậu nghĩ tin tức bên ngoài náo nhiệt đến oanh oanh liệt liệt, cảnh sát có thể hoài nghi cậu là kẻ bị tình nghi hay không, nhưng sau khi vào cục cảnh sát liền có người đến rót trà cho cậu, thái độ cũng tốt, cậu an vị ở một chỗ uống trà, sau đó chờ a chờ, chờ a chờ, khoảng chừng chưa được 5 phút đã được người thả ra.

“Đồng chí cảnh sát, cứ như vậy là xong sao?” Cậu đi vào đây còn chưa nói được câu nào.

“Ừ, đã xong rồi, cảm ơn sự phối hợp của cậu, đi thong thả.” Đối phương rất khách khí tiễn cậu đi ra ngoài.

Đường Phong hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, đến ngày hôm sau cảnh sát liền phát ra thông cáo, công bố đã bắt được người tiêm thuốc kích thích vào ngựa của Ca Trần, không phải Đường Phong cũng không phải người ban huấn luyện, có người nói là một fan cuồng nhiệt ái mộ Ca Trần, bởi vì một vài lý do điên khùng mà muốn Ca Trần chết, chết rồi chính là của một mình hắn.

Tập đoàn Thiên Thần cũng đề cập đến chuyện sẽ kiện kẻ giật dây tùy tiện tản ra tin tức Đường Phong là người sau màn trên internet, dù sao Lục Thiên Thần có cả đống tiền và nhân tài, ai ác ý truyền bá liền khởi tố người đó, báo chí tạp chí lấy tiền của Anti-fan một cái cũng không buông tha, trên tin tức tuy rằng không ai nói ra, nhưng chuyện này ở trong giới cũng đã truyền đến xôn xao.

Chí ít cho tới bây giờ, không ai tin tưởng Đường Phong ở trong tập đoàn Thiên Thần chỉ là một tiểu minh tinh có cũng được mà không có cũng chẳng sao, chưa nói chuyện khác, chỉ riêng có chỗ dựa là Lục Thiên Thần, bọn họ ít nhiều cũng phải nể mặt một chút.

Chuyện “Đường Phong đố kị Ca Trần” khiến người ta xôn xao trên các diễn đàn lớn vào mấy ngày trước nhanh chóng bị dập tắt, ngoại trừ việc khiến các Anti-fan và tờ báo tạp chí câm miệng, bộ phận quan hệ xã hội của tập đoàn Thiên Thần tự nhiên biết làm thế nào dời đi đường nhìn của công chúng, cho nên sau đó lại có tin tức fan cuồng nhiệt muốn giết chết Ca Trần.

Một cái tin giật gân xuất hiện thành công hấp dẫn sự chú ý của công chúng, Đường Phong cũng dần dần rời khỏi phạm vi chuyện xấu dơ bẩn này.

“Ca Trần này thật đúng là xảo quyệt, tôi thấy cậu ta rõ ràng là cố ý ngã xuống ngựa, thật tốt, hiện tại khắp nơi đều là tin tức cậu ta bị thương, kết hợp với tiểu bạch kiểm điềm đạm đáng yêu, nhìn cứ như là Lâm Đại Ngọc(*), nhưng Lâm Đại Ngọc người ta là một cô gái, cậu ta là một thằng đàn ông có cần phải làm như vậy không?” Tiểu Vũ làm người đại diện của Đường Phong tự nhiên là biết việc này đều là từ tay Ca Trần mà ra.

(*) Lâm Đại Ngọc: tên tự là Tần Tần, là một nhân vật hư cấu, một trong ba nhân vật chính trong tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng của tác giả Tào Tuyết Cần. Mọi người có thể xem thêm chi tiết tại đây: http://vi.wikipedia.org/wiki/Lâm_Đại_Ngọc

Hiện tại scandal có lẽ có(**) rốt cuộc cũng ngừng lại, thế nhưng loại chuyện này lại giống như cái đinh đóng lên tấm ván gỗ, đóng vẫn là đóng, cho dù sau này có bù đắp nhiều đến thế nào cũng không thể che giấu vết sẹo và dấu tích đã từng có, công chúng không biết sự thật nhưng vẫn sẽ có người ghi nhớ chuyện này ở trong lòng.

(**) có lẽ có: Thời Tống, Trung Quốc, gian thần Tần Cối vu cho Nhạc Phi tội mưu phản, Hàn Thế Trung bất bình, bèn hỏi Tần Cối có căn cứ gì không, Tần Cối trả lời “có lẽ có”. Về sau từ này dùng theo ý nghĩa bịa đặt không có căn cứ.

Đường Phong cúi đầu nhìn toàn bộ tờ báo đều là tin tức Ca Trần bị thương, cậu vẫn nghĩ có chỗ nào đó không thích hợp, ngã ngựa không phải chuyện đùa, không cẩn thận bị ngã chỉ là việc nhỏ, ngộ nhỡ bị ngựa dẫm lên thì chính là chuyện tai nạn chết người, Ca Trần dù có liều lĩnh đến đâu cũng sẽ không ngu đến mức lấy mạng của mình ra đùa cợt.

“Mặc kệ đi, chung quy cũng đã qua rồi.” Cậu gấp lại tờ báo, trong đầu vẫn còn đang suy nghĩ về vấn đề này.

Tiểu Vũ thở dài, bực tức nói vài câu: “Tôi thấy, Ca Trần này khẳng định là nghĩ biểu hiện của anh trong ban huấn luyện quá tốt, cậu ta là một minh tinh đã thành danh nếu như so ra không bằng anh thì sẽ rất mất mặt, cho nên thẳng thắn nghĩ đến ám chiêu như vậy, giả vờ ngã ngựa, vừa giành được tin tức trên trang báo, còn có thể hợp tình hợp lý rời khỏi ban huấn luyện.”

“Hợp tình hợp lý. . . Đích xác rất hợp tình hợp lý.” Đường Phong nâng cằm nhẹ nhàng cười cười, vẫn nghĩ sự tình không đơn giản như vậy, chính là bởi vì quá mức hợp lẽ, thoạt nhìn Ca Trần ngã ngựa nhìn như có nhiều lý do như vậy mới khiến người ta nghi ngờ, càng là hoàn mỹ càng là có chuyện.

Đường Phong lắc đầu, quên đi, dù sao chuyện cũng đã qua, dù cậu có nghĩ đến thế nào cũng nghĩ không ra một lý do, nhỡ đâu Ca Trần thực sự dám liều mạng thì sao?

Có thể là cậu suy nghĩ quá nhiều.

 

Đệ bát thập tứ chương: Nhớ phải xếp hàng ( nhất )

 

Kỳ mới của tình nhân trong mộng tập một đạt được thị suất rất tốt, đồng thời cũng gây nên thảo luận không nhỏ cho khán giả, trong đó đương nhiên là thảo luận Charles và Đường Phong. Mặc kệ ra sao, Đường Phong trong tập đầu tiên lập tức có được một nhóm fan hâm mộ, trước đó trên internet bùng nổ chuyện Đường Phong thiết kế tổn thương Ca Trần, có không ít người biện giải cho cậu, cũng may câu trả lời sau đó của cảnh sát và phản kích mạnh mẽ của tập đoàn Thiên Thần khiến đông đảo người thích Đường Phong biết, bọn họ không yêu mến sai người.

Từ giờ trở đi thẳng đến thật lâu sau đó, Đường Phong chưa bao giờ khiến những người yêu cậu, tín nhiệm cậu thất vọng.

Tình nhân trong mộng tập một là quay chụp trong khách sạn vườn hoa trên không, một bộ kịch truyền hình có chất lượng tương đối tốt và bảo chứng có tỷ lệ người xem cao cho tới bây giờ cũng không thiếu tài trợ, kỳ trước đương nhiên là khách sạn vườn hoa trên không cung cấp tài trợ, địa điểm quay chụp một tập này vẫn như cũ là ở trong thành phố S, là một clubhouse tư nhân cũng khá nổi danh.

Clubhouse tư nhân này cho tới bây giờ đều không chào đón truyền thông tiến nhập, nhưng nhờ phúc của Charles, thợ chụp ảnh có thể đi vào theo, hiển nhiên đây lại là một điểm sáng cho tập mới.

Tập trước Charles thông qua ấn tượng đầu tiên và bữa cơm tối chọn ra chín nam minh tinh, ngày hôm nay anh sẽ tiến hành đi thêm một bước tiếp xúc với mấy người còn lại này.

Cách thức rất đơn giản, Charles sẽ uống trà chiều với từng người trong số họ, thời gian cho mỗi người là mười phút, một tiếng rưỡi sau sẽ kết thúc buổi trà chiều, Charles sẽ rót trà cho tám vị nam minh tinh trong đó, nam minh tinh nào không được mời trà vậy chỉ có thể rời khỏi clubhouse tư nhân.

Như vậy là hết sao? Để tăng thêm tính khiêu chiến và sự thú vị cho tiết mục, tổ tiết mục còn sắp xếp một phân đoạn khuyến khích, Charles sau cùng có thể mời một vị trong tám nam minh tinh còn lại cùng ăn cơm với anh, bảy vị còn lại cũng chỉ có thể tự ngồi thành một bàn.

Hơn nữa người được chọn còn có thể được Charles tặng cho một chiếc đồng hồ đeo tay quý giá, giống hệt chiếc trên tay Charles.

Chín vị nam minh tinh đồng loạt ngồi trên limo do tổ tiết mục cắt cử đi tới clubhouse tư nhân nổi danh thành phố S, đừng nhìn cảnh tượng minh tinh biểu hiện ra bên ngoài, đối với những minh tinh còn chưa nổi danh mà nói xã hội thượng lưu và bọn họ hoàn toàn là hai thế giới, vậy nên cho dù cuối cùng không thể chiến thắng cũng không sao, chí ít trong lúc đó bọn họ có thể thấy được sự vật bình thường bọn họ không thể tiếp xúc đến.

Clubhouse tư nhân này có thể ngay cả một vài đại minh tinh cũng chưa từng đến, mà bọn họ ngày hôm nay có thể ở lại ăn cơm ở đây, ngẫm lại cũng đã khiến cho người ta kích động.

Cổng clubhouse này không có bất kỳ bảng hiệu hoặc thứ gì đó biểu lộ thân phận, nếu như không phải có người quen mang đến thì chắc chắn hoàn toàn không tìm được, cánh cửa cũng nho nhỏ, thế nhưng khi mọi người bước vào cũng chỉ có thể sử dụng bốn chữ “Bồng lai có khác” để hình dung.

Bên trong cánh cửa đi vào nho nhỏ là một hồ nước nhân tạo, mặt nước dưới ánh mặt trời lộ ra màu lam nhàn nhạt, mê người giống như đá quý, phải biết rằng ở đây chính là thành S tấc đất tấc vàng, một cái hồ nhân tạo thực sự quá mức xa xỉ.

Hai bên con đường trải đá cuội là đủ thứ hoa tươi đang nở rực rỡ, đồ trang trí cổ kính mà không mất đi nghệ thuật đặc thù của hiện đại khiến cho cả clubhouse toát lên một loại khuynh hướng cảm xúc mang đậm phong cách cổ xưa, trong đình nghỉ mát ngay bên hồ ngồi trên chiếc ghế tựa bên cạnh bàn, Charles một thân quần áo thường nhật thoạt nhìn đặc biệt phóng khoáng đang mỉm cười chờ bọn họ đến.

Lần trước là nam minh tinh theo trình tự lần lượt gặp mặt Charles, lần này vị trí ngược lại, Charles ổn định ngồi ở chỗ của anh, các nam minh tinh khác ngồi ở vị trí của mình, theo trình tự lần lượt đến bàn của Charles uống trà nói chuyện phiếm với đối phương.

Kiểu người tính cách như Charles đều có thể nói chuyện được với bất cứ ai, thỉnh thoảng cùng đối phương phát sinh tiếng cười sang sảng cũng là chuyện rất bình thường.

Đường Phong thích clubhouse tư nhân này, làn gió mát lạnh từ trên mặt hồ thổi qua, lẳng lặng ngồi trong đình hưởng thụ khoảng khắc yên tĩnh, nhấp một ngụm trà xưa thơm mát, vượt qua một buổi chiều đầy thích ý.

Bên chỗ Charles thường xuyên truyền đến tiếng cười, thoạt nhìn trò chuyện tương đối vui vẻ, bởi vì đảo lại vị trí, rất nhanh đã đến phiên Đường Phong, Đường Phong từ bàn của mình đứng lên đi qua, ngồi đối diện với Charles.

Nói chuyện trực tiếp sẽ không bị ghi âm, chỉ sau khi kết thúc mới cần hướng lên ống kính nói chuyện, cho nên Đường Phong có thể nói bất cứ điều gì muốn nói.

“Chúng ta đã rất lý giải đối phương, không phải sao?” Đường Phong cười cười, cậu không nghĩ ra có cái gì có thể đi hỏi Charles, từ một phương diện nào đó mà nói, kỳ thực là không có hứng thú biết.

Thế nhưng với một người khác, Charles lại rất có hứng thú hiểu thêm về người đàn ông ở chung với anh trong một tháng này.

Hai tay Charles đặt ở trên bàn, thân thể hơi nghiêng về phía trước hỏi về vấn đề đầu tiên: “Đường, đối với biểu hiện trên giường của tôi có thoả mãn?”

Cho dù Đường Phong có trấn định bình tĩnh đến mức nào vẫn bị vấn đề đầu tiên của Charles khiến cho cậu thiếu chút nữa bị sặc nước trà, cậu suy nghĩ một chút, hồi lâu mới gật đầu: “Ừ, thoả mãn.”