Edit: Huyết Vũ.

 

Đệ nhất bách linh tam chương: Ba người ( nhị )

 

Charles có chút buồn bực ngồi ở trước bàn ăn, ánh mắt kia tựa như một oán phụ nhìn chằm chằm vào Đường Phong đang chậm rãi nói chuyện với Lục Thiên Thần, anh có bao nhiêu tưởng niệm Đường Phong từ trong bệnh viện đi ra ở cùng anh trong vòng một tháng a.

Đường Phong lúc ấy muốn hài hước có hài hước, muốn tình thú có tình thú, là người đàn ông đáng yêu thường ngày ôn hoà hiền lành thông minh, buổi tối lại là siêu cấp yêu tinh khiến người ta yêu đến vô cùng, ôi, ngẫm lại thực sự là khiến người ta hạnh phúc mà tính phúc.

Nhưng hiện tại thì sao?

“Đường, cậu cứ như vậy ở trước mặt tôi liếc mắt đưa tình với bạn thân của tôi sao? Tôi cảm thấy rất tức giận!” Dao nĩa trong tay cố sức cắm vào miếng thịt bò trên bàn ăn, Charles tàn bạo nói.

Đường Phong liếc nhìn Charles, sau đó. . . Cũng chỉ có thế.

Người đàn ông này thậm chí con không có ý định cùng Charles tiến hành nói chuyện một cái đề tài buồn chán, lập tức quay đầu tiếp tục trò chuyện với Lục Thiên Thần: “Tôi là một người đàn ông, phần diễn khỏa thân cũng không cần người thay thế, huống chi trong hợp đồng cũng nói không có cảnh quay khỏa thân chính diện, nhiều nhất cũng chỉ có cái lưng.”

Mấy người còn trông cậy vào một người đàn ông sinh sống tại phương Tây cởi mở, sống đến sắp tới bốn mươi tuổi chỉ bởi vì lộ PP mà vô cùng xấu hổ sao? Đường Phong cho dù là lúc mười bảy tuổi cũng không có ý nghĩ này.

“Cái gì? Cậu phải diễn khỏa thân?” Lực chú ý của Charles rất nhanh bị câu chuyện của Đường Phong và Lục Thiên Thần hấp dẫn, anh thẳng thắn đem dao nĩa ném lên trên bàn, giống như một lão già tựa lưng lên ghế, kiên định phun ra một câu: “Tôi không đồng ý! Thân thể của cậu chỉ tôi mới có thể xem!”

Đường Phong điềm nhiên như không cầm lấy ly rượu nhấp môi một ngụm, oán giận lườm Lục Thiên Thần mặt than một cái: “Tôi không biết vì sao anh lại gọi Charles đến đây.”

“Bởi vì chuyện chúng ta sắp trao đổi cần phải có Charles gia nhập.” Ngón tay gõ lên mặt bàn, Lục Thiên Thần nhìn người bạn thân ngồi đối diện: “Chuyện phiền toái của Albert đều là do cậu gây ra.”

“Hắc, đừng nói như vậy, tôi chỉ là muốn cho cái tên Albert biến thái không có phẩm vị kia biết, phẩm vị của Charles này có bao nhiêu cao, người tôi vừa ý có bao nhiêu tốt, mấy con mèo nhỏ bên người anh ta căn bản không thể so bì.” Vuốt vuốt tay, đường nhìn của Charles rơi lên trên người Đường Phong đang bình tĩnh dùng bữa, than thở, “Mà trên thực tế tôi cũng đã cho Albert biết được điểm này, thế nhưng tôi thật không ngờ anh ta lại vô sỉ muốn cướp người với tôi như vậy.”

“Mấy người thật giống như mấy đứa trẻ tranh giành đồ chơi.” Cắt miếng thịt bò non đưa vào trong miệng chậm rãi nhai, Đường Phong bất đắc dĩ cười cười.

Lục Thiên Thần thiêu thiêu lông mi: “Bên trong mỗi người đàn ông đều có một đứa trẻ.”

“Vậy đứa trẻ bên trong anh có cá tính gì?” Đường Phong hiếu kỳ hỏi.

Charles bị bỏ quên một bên lập tức chen vào: “Còn có thể là cái gì, cậu xem dáng vẻ núi băng của cậu ta chỉ biết cậu ta là một tên muộn tao, Đường thân ái, nhớ kỹ đừng đi quá gần Lục Thiên Thần, cậu ta nhìn thì có vẻ là tính tình lạnh nhạt, nhưng trên thực tế lại là một con sư tử chuyên ăn thịt người.”

“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, nhưng hiện tại hình như là bởi vì Albert, tôi sau đó còn phải đóng giả người bạn có mối quan hệ không bình thường với hai người các anh.” Cứ tiếp tục tùy ý tán gẫu với Charles và Lục Thiên Thần như vậy, chủ đề này có khi đến mai mới có thể bàn lại, Đường Phong quyết định tự mình ra tay, dù sao việc này liên quan đến an toàn tự thân của cậu.

“Với Lục Thiên Thần là đóng giả, với tôi là thật.” Charles đương nhiên vừa cười vừa nói.

“Vậy cậu hỏi ý kiến Đường Phong trước đi.” Lục Thiên Thần nhàn nhạt nói.

Đường Phong nhún vai: “Tôi không phải người dễ theo đuổi, nhất là ở tình huống hiện tại, tôi chỉ muốn làm việc thật tốt.”

“Tôi sẽ cho cậu không gian và thời gian để làm việc, mà vào lúc khác tôi chính là một tình nhân hoàn mỹ tuyệt đối!” Charles hết sức tự tin hất cằm.

“Vẫn câu nói kia, nhớ phải xếp hàng, cố gắng lên.” Híp mắt cười cười, Đường Phong bắt đầu tỏ ý hoài nghi đối với việc có thể trò chuyện ra được kết quả gì đó trong bữa cơm này.

 

Đệ nhất bách linh tứ chương: Ba người ( tam )

 

Kết thúc bữa cơm quả nhiên là không bàn ra bất cứ kết quả nào khiến người ta chấn động tinh thần, thậm chí là kết cục tổng kết miễn cưỡng cuối cùng khiến Đường Phong cực kỳ không hài lòng.

“Albert hiện tại sẽ không đến làm phiền tôi, tôi nghĩ chúng ta không cần đóng vai đội ngũ ba người ân ân ái ái ngay từ bây giờ.” Đường Phong biểu thị kháng nghị, loại chuyện ba người này mặc kệ là trong điện ảnh hay trong sinh hoạt đều có vẻ có chút không thể tưởng tượng nổi.

“Albert người này thay đổi thất thường, chúng tôi hay cậu cũng không thể bảo chứng lời anh ta nói nhất định là sự thực, cho dù anh ta nói thật cũng không nhất định sẽ luôn luôn thực hiện, anh ta là một người hay thay đổi, ý nghĩ tùy thời đều có thể cải biến.” Lục Thiên Thần một đoạn nói này đã biểu lộ lập trường và thái độ của mình.

Đường Phong nhìn về phía Charles, kế hoạch ban đầu chính là do Lục Thiên Thần nói ra, cho nên Lục Thiên Thần tán thành cũng không khiến Đường Phong cảm thấy kinh ngạc.

“Tôi nghĩ Thiên Thần nói đúng, Trung Quốc không phải có một câu châm ngôn sao? Là ‘Phòng cháy trước khi cháy’, chúng ta hiện tại chính là phòng cháy trước khi cháy, Đường thân ái, đối với cậu mà nói như vậy cũng không có chỗ nào tai hại.” Charles vẻ mặt cười hì hì khiến Đường Phong nghĩ đây mới là tai hại lớn nhất.

“Hai người sẽ không bởi vì thái độ của tôi mà thay đổi ý kiến, đúng không?” Đường Phong nhìn Lục Thiên Thần ở bên trái một chút, lại nhìn Charles ở bên phải một chút.

Lục Thiên Thần chỉ là cười cười không nói chuyện, Charles đương nhiên nói rằng: “Đừng nói như vậy thân ái, giang hồ hiểm ác đáng sợ, chúng tôi chỉ là đang bảo hộ cậu.”

“Cũng được, tôi đây đồng ý.” Tiếp tục tranh chấp cũng không thể khiến kết quả thay đổi, vậy còn không bằng là đừng đi tranh chấp, Đường Phong phải đối mặt với một hiện thực cậu phải thừa nhận, cho đến hiện nay người mà cậu có thể dựa vào cũng chỉ có Lục Thiên Thần và Charles.

Cậu không biết hai người đàn ông này rốt cuộc là có thái độ thế nào với cậu, cậu đoán Charles chỉ là muốn lên giường với cậu, mà Lục Thiên Thần thì tốt hơn một chút, mặc dù cũng có ý nghĩ về phương diện này, nhưng từ chỗ Lục Thiên Thần xem ra cậu là một diễn viên tiềm năng có thể bồi dưỡng thành siêu sao, làm một người thương nhân, Lục Thiên Thần luôn luôn lấy lợi ích làm đầu.

Mà thái độ của Lục Thiên Thần lại quyết định việc Charles sẽ không đơn giản ra tay với cậu, Lục Thiên Thần và Charles hợp tác có thể phòng ngừa khả năng cậu và Albert nhấc lên quan hệ, tất cả mọi người bị vây trong một loại cân đối vi diệu.

Tạm thời mặc kệ loại cân đối này có thể duy trì liên tục bao lâu, Đường Phong hiện tại cần Charles và Lục Thiên Thần, chỉ cần không liên quan đến nguyên tắc và điểm mấu chốt của cậu, rất nhiều chuyện đều có thể hiệp thương thậm chí là thỏa hiệp, người ở tuổi này đã không như lúc còn trẻ, ngông cuồng muốn dựa vào tuổi trẻ và sức lực của mình đi đối nghịch với xã hội.

Dùng lời không dễ nghe mà nói thì đây là khéo đưa khéo đẩy, dùng lời dễ nghe một chút thì đây là thành thục, dùng bản chất một chút mà nói, đây chỉ là một loại phương pháp “người yếu” tìm kiếm bảo hộ cho mình giữa một đống mãnh thú, cậu sớm đã không còn là trâu nghé mới sinh, dưới tình huống không thể thỏa thuận với người khác thì trí tuệ giảo hoạt một chút cũng không có gì là sai.

“Rất tốt, vậy lúc nào cậu dọn về chỗ tôi, không bằng sau khi kết thúc ban huấn luyện siêu sao thì thế nào? Nói thật, tôi nghĩ quy định nhà trọ của học viên kia quá phiền.” Charles vẻ mặt nóng lòng, ánh lửa trong mắt nhảy lên kịch liệt.

Người này có thể là anh tuấn vô địch, thế nhưng Đường Phong xem ra chính là một tên hoa hoa công tử tinh trùng đầy não, rất muốn đi qua cho Charles một cái tát.

“Dọn đến dọn đi không phải là quá phiền phức sao?” Chưa hề trực tiếp phủ định ý kiến của Charles, Đường Phong rẽ sang dụ dỗ Lục Thiên Thần.

“Cậu muốn dọn đi đâu?” Charles không phải ngu ngốc, mơ hồ cũng nghe hiểu ý nghĩa bên trong câu nói của Đường Phong.

Đường Phong mỉm cười nhìn về phía Lục Thiên Thần: “Nếu là ba người, tôi đây không thể chỉ ở cùng anh, đương nhiên cũng phải ở cùng Lục Thiên Thần, thế nhưng mỗi ngày chạy đến chỗ này rồi chạy đi chỗ kia thì quá mệt người, tôi muốn có một nơi ở, không muốn bôn ba mệt nhọc.”

“Nói một chút suy nghĩ của cậu cho chúng tôi.” Lục Thiên Thần nhàn nhạt cười cười, một người có thể thay đổi ý nghĩ, thói quen sinh hoạt và ham mê, chẳng lẽ còn có thể thay đổi cả IQ và EQ sao?

Charles cũng là vẻ mặt hiếu kỳ nhìn cậu, Đường Phong tay trái nắm Lục Thiên Thần, tay phải nắm Charles, cầm lấy bàn tay hai người: “Nếu là ba người, đương nhiên là ba người chúng ta ở cùng một chỗ.”

Mặc kệ là đơn độc ở chung với Charles hay Lục Thiên Thần, như vậy đều khiến Đường Phong cảm thấy nguy hiểm, ba người là tốt nhất, quan hệ vững chắc lại kìm hãm lẫn nhau, ai cũng không chiếm được tiện nghi của ai, không có việc gì còn có thể ngồi cùng một chỗ chơi đấu địa chủ.