Edit: Huyết Vũ

***

Siêu dài, phải bằng 3 4 chương thường, mãi mới làm xong, sau khi hoàn thành quyển 1 ta nhất định phải nghỉ 1 2 ngày, hjk hjk

*******

Đệ nhất bách thập thất chương: Ban huấn luyện siêu sao kết thúc ( nhị )

 

Cuộc thi kết thúc, Đường Phong một mình rửa mặt trong toilet, lau đi lớp phấn trang điểm của nhân viên hoá trang đánh cho cậu.

“Brưm brưm brưm –” Điện thoại di động vang lên, mặt trên biểu hiện chính là một dãy số lạ.

“Alo.” Cầm lấy khăn tay xoa xoa tay, ấn nút nhận cuộc gọi.

【 Ngài Đường, buổi biểu diễn phi thường tốt, phi thường phi thường tốt, thế cho nên tôi không thể khống chế được mình phải gọi một cú điện thoại cho cậu, tôi thích diễn xuất của cậu, thích biểu tình đứng bên cửa sổ nhìn qua giống như muốn rơi lệ của cậu, thích kiên nghị và sạch sẽ trong mắt cậu, tôi bị diễn xuất của cậu mê hoặc, triệt triệt để để! 】

Phương thức nói chuyện có chút giống diễn viên kịch trên sân khấu, ngôn ngữ vừa nghe là có chút quái dị và khoa trương, cùng với thanh âm có thể coi là đặc biệt dễ nghe, Đường Phong rất khó không thể nhận ra đối phương.

Từ lần trước ở Mỹ uống một tách cà phê với Albert, Đường Phong chỉ biết người đàn ông quái dị này sớm muộn cũng sẽ gọi điện thoại cho cậu, nhưng thật không ngờ khoảng cách chính là ba tháng từ sau lần gặp ấy, càng thật không ngờ cú điện thoại đầu tiên của đối phương gọi đến chính là một cỗ vị đạo người hâm mộ.

“Cảm ơn.” Căn cứ vào lễ phép, Đường Phong vẫn biểu thị cảm ơn.

【 Không, người cần phải cảm ơn là tôi, đối với người đàn ông thân ở thế giới hắc ám như tôi, sự xuất hiện của cậu tựa như một ngôi sao rực rỡ soi sáng lòng tôi 】

Không phải chưa từng nghe thấy tán dương nhiệt tình buồn nôn, nhưng những lời này từ trong miệng Albert nói ra vì sao nghe thế nào cũng có vị đạo sởn tóc gáy, giống như là phong cách vừa ra khỏi hắc ám của kịch ShakeSpeare, nghe thế nào cũng không được tự nhiên. Đường Phong nhéo nhéo mũi, đẩy cửa đi ra ngoài, cậu tốt nhất là tìm một nơi không người nói chuyện với Albert, quý ngài đặc biệt này gọi điện thoại cho cậu hẳn là sẽ không chỉ đưa tới vô số ca ngợi cho cậu chứ.

【kiên nghị của cậu, còn có thông minh của cậu, chúng nó đều khiến tôi mê muội không ngớt. Tôi nghe nói không lâu trước đó cậu từng trải qua một lần bắt cóc, ôi, trời ạ, chuyện này thực sự khiến tôi cảm thấy vô cùng kinh ngạc 】

Tôi cũng không nghe ra mảy may kinh ngạc từ trong giọng điệu bình thản muốn chết của anh, mặt khác, làm thế nào người này biết cậu bị Tô Khải Trình bắt cóc?

【 thế nhưng cậu lại dựa vào chính mình từ trong nanh vuốt ma quỷ thành công bỏ chạy, dưới tình huống khẩn cấp mà nguy hiểm như vậy, trí tuệ và quả đoán của cậu quả thực khiến tôi điên cuồng! 】

Anh điên cuồng là do chính anh, không nên đem trách nhiệm đổ lên người tôi, ngài Albert điên khùng.

“Cho nên, ” Cậu dừng lại một chút, “Ngài Albert, anh rốt cuộc tìm tôi có chuyện gì?”

【 Thả lỏng, đừng khẩn trương, tôi chỉ là khán giả trung thành của cậu, ở tại đây biểu đạt một phen ái mộ với cậu, ha hả. . . Chờ đến ngày nào đó cậu tỏa sáng rực rỡ, đi đến cuối cùng của cuối cùng, chỉ có tôi mới có thể cho cậu không chịu tổn thương, không giống người thường, tình yêu chân chính 】

Người đàn ông ở đầu dây bên kia phát ra một tiếng cười khẽ từ sâu trong yết hầu, sau đó điện thoại bị cắt đứt.

Khán giả trung thành? Phần tử điên cuồng nguy hiểm thì đúng hơn.

. . .

. . .

Ban huấn luyện siêu sao hoàn mỹ kết thúc, buổi tối hôm sau sẽ cử hành lễ kỷ niệm cùng với lễ trao thưởng tại building của tập đoàn Thiên Thần, trước khi bước vào bữa tiệc mọi người còn phải đi lên một đoạn thảm tràn đầy ánh sao, ngụ ý con đường ngôi sao bằng phẳng thuận lợi.

Nghi thức đi thảm sao còn chưa bắt đầu, hai bên đường đi vào hội trường đã chật ních người của truyền thông, một ban huấn luyện siêu sao nho nhỏ tự nhiên không thể hấp dẫn được nhiều ký giả truyền thông như vậy, trong ban huấn luyện siêu sao, các học viên có thể là siêu sao tương lai mà các vị huấn luyện viên chờ mong, thế nhưng ở trong mắt công chúng, bọn họ hiện tại chỉ là một đám tiểu minh tinh vừa mới xuất đạo, không có danh tiếng cũng không có tác phẩm.

Đêm nay ngoại trừ chúng học viên ra còn có minh tinh, đạo diễn và những người nổi tiếng trụ cột đến đây trợ uy, trên thảm đỏ, những người này mới là nhân vật tiêu điểm chân chính.

Mấy người học viên trước khi được đón tiếp đi lên thảm đỏ đều được trang điểm trang phục trong phòng hoá trang do công ty chuẩn bị, được D gia nào đó tài trợ vật phẩm xa xỉ, mấy bé còn chưa chân chính tiến nhập giới giải trí này đều có thể mặc vào quần áo sang quý bình thường bọn họ không mua nổi, đương nhiên, sau đó đều phải trả lại.

Ngày hôm nay Đường Phong mặc chính là một bộ Âu phục trắng kẻ ca-rô, rất có phong cách trẻ trung chuyên nghiệp, nơ nhỏ ngay ngắn, cùng với kính khung đen không có mắt kính, kiểu tóc toàn bộ chải vuốt ra sau.

Dựa theo lời của tiểu Vũ mà nói, Đường Phong ngày hôm nay chính là phong cách quý ông hippie, đứng trên thảm đỏ tuyệt đối không thua các nam minh tinh khác, mặc kệ là khí thế hay là bề ngoài, người đàn ông này luôn luôn có phẩm chất đặc biệt mà tiểu minh tinh khác không có, đó chính là khí chất và phong độ.

Mặc kệ là thảm đỏ nào, tiêu điểm của mọi người luôn luôn đặt ở trên người các nữ minh tinh ăn mặc khêu gợi, thế nhưng thảm đỏ ánh sao lúc này đây có lẽ sẽ có chút không giống.

Hiện tại Đường Phong đang ngồi ở trên xe con vừa đến chỗ bữa tiệc, ngồi trên vị trí phụ lái là người đại diện kiêm trợ lý tiểu Vũ của cậu, bên trái cậu là Lục Thiên Thần, bên phải là Charles, làm hai trong ba người đầu tư lớn của ban huấn luyện siêu sao, Lục Thiên Thần và Charles tự nhiên cũng sẽ bước lên thảm đỏ, lấy thân phận cao suất phú mưu sát vô số tiếng thét chói tai của các cô bé thiếu niên.

Cứ như vậy bọn họ sẽ cùng nhau đi lên thảm đỏ, mọi người nghe không sai, là ba người bọn họ, Đường Phong ở chính giữa, Lục Thiên Thần bên trái, Charles bên phải, cùng nhau bước lên thảm đỏ.

“Đây là lần đầu tiên cậu bước lên thảm đỏ, khẩn trương không?” Lục Thiên Thần nhẹ nhàng hỏi một câu.

“Có hai vị đại hộ pháp các anh ở đây, tôi muốn khẩn trương cũng khó.” Đường Phong cong lên khóe miệng, khi một người hàng năm đều phải đi lên đủ loại thảm đỏ, không cần bao lâu bản thân sẽ triệt để nói lời tạm biệt với khẩn trương, không phải là đi lên bày ra một tư thế cho truyền thông chụp ảnh, kí tên cho các fan hâm mộ, chào hỏi, đùa giỡn một chút hay sao.

“Đây không phải là lần đầu tiên tôi đi lên thảm đỏ, nhưng tuyệt đối sẽ là lần khiến người ta khó có thể quên.” Tâm tình Charles rất tốt nói.

Trước đó không lâu có một chút tin tức không quá tốt liên quan đến Đường Phong, một trong số đó chính là scandal cậu bắt cá hai tay, một chiếc thuyền là họ Lục, một chiếc thuyền là con lai, hiện tại cả hai chiếc thuyền đều hộ tống cậu, nói vậy là có thể cho mấy kẻ miệng thối phải câm miệng.

“Xin mời đến khu chuẩn bị làm chuẩn bị.”

Xe dừng ở khu chuẩn bị, nghe nói một trong ba nhà đầu tư lớn Tô Khải Trình cùng với Ca Trần vừa ra viện làm khách quý mở màn đi thảm đỏ, mà hiện tại ba người đàn ông bọn họ còn lại là làm người kết thúc.

Tiếng nhạc cùng với tiếng hoan hô của các ký giả ở bên ngoài cửa xe loáng thoáng truyền đến, khiến cho người ta có một loại cảm giác không quá chân thực, giống như là đang đắm chìm trong dòng nước màu lam sậm.

Khi cửa xe mở, đèn flash chói mắt thuộc về giới giải trí, âm nhạc và tiếng hoan hô của fan yêu thích điện ảnh nhất thời giống như gió bão quét từ Thuỵ Điển đến, người có thể ưỡn ngực đi qua là có thể đi tới cuối cùng.

Mà hiện tại, tất cả chỉ mới bắt đầu.

Charles và Lục Thiên Thần phân biệt từ hai bên xe đi xuống trước, đến lượt Đường Phong xuống xe trước mặt cậu đã có hai người đàn ông vươn tay về phía cậu, cậu mỉm cười, không hề do dự phân biệt nắm lấy Charles và Lục Thiên Thần.

Trong nháy mắt, vô số đèn flash rọi sáng đêm tối, mà bọn họ cũng rất tự nhiên trang nhã ở dưới ống kính nắm lấy tay nhau cùng lên thảm đỏ.

Giờ này khắc này, có lẽ có rất nhiều người đang hiếu kỳ ba người bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì, là quan hệ tình yêu tam giác như tin đồn ở ngoài giới? Nhưng vì sao có thể yên ổn cùng nhau nắm tay đi về phía trước? Hay cái gọi là yêu sách này, căn bản là giả mà thôi.

Đối mặt với đèn flash, Đường Phong chỉ là lộ ra dáng cười tự tin mà thong dong của cậu.

Về phần đáp án, người ngoài giới sẽ vĩnh viễn không biết.

. . .

. . .

Sau khi đi qua thảm đỏ còn có một MC phỏng vấn cùng với công đoạn kí tên, ba người đàn ông sau khi ký tên liền bị mỹ nữ MC lôi qua, dính chặt một vấn đề.

“Chúng tôi muốn hỏi một chút chủ tịch Lục, làm người kết thúc bước lên thảm đỏ cùng với Đường Phong, có phải có nghĩa chủ tịch Lục sau đó sẽ dẫn đắt Đường Phong nhiều hơn không?” Ánh mắt của nữ MC nhìn qua nhìn lại trên người Đường Phong và Lục Thiên Thần, dù thế nào cũng lộ ra một cổ vị đạo bát quái.

Lục Thiên Thần lấy nụ cười thản nhiên làm câu trả lời, trả lời xong còn rất hách dịch: “Chỉ cần là người có năng lực, giải trí Thiên Thần chúng tôi đều sẽ dẫn dắt, đương nhiên, biểu hiện vượt trội của Đường Phong trong ban huấn luyện siêu sao mọi người đều quá rõ ràng.”

Tay già đời, Đường Phong cong lên khóe môi.

“Ngài Charles, chúng tôi cũng không biết hóa ra anh là một trong những người đầu tư cho ban huấn luyện siêu sao, có phải bởi vì điều này mà anh lần lượt lựa chọn Đường Phong trong tiết mục?” Nữ MC đem vấn đề ném cho Charles.

“Sao cô lại nghĩ vậy? Tôi cũng không để công tác của tôi ảnh hưởng đến sinh hoạt cá nhân, nguyên nhân lựa chọn của tôi rất đơn giản, Đường Phong là một người đàn ông tốt, ở cùng cậu ấy tôi thấy rất thoải mái, cũng cực kỳ vui vẻ.” Cũng may Charles bình thường không đứng đắn lúc đối mặt với ống kính cũng coi như là bình thường.

Hai người cao suất phú tiếp nhận thăm hỏi xong bên ngoài hậu trường vang lên một mảnh tiếng hoan hô của fan nữ, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng hét như là “Đường Phong cùng Lục Thiên Thần” “Đường Phong với Charles mới là một đôi” như vậy.

“Ba người cùng nhau!” Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng sẽ có một giọng nam thô ráp trộn lẫn trong tiếng kêu.

Nữ MC cười đến mờ ám, cuối cùng đem microphone đưa cho Đường Phong: “Nếu như bảo cậu lựa chọn một người giữa chủ tịch Lục và ngài Charles, Đường Phong cậu sẽ chọn ai?”

“Trên thực tế tôi không thích lựa chọn.” Cố ý khoa trương ôm lấy cánh tay Charles và Lục Thiên Thần, Đường Phong nhướng mày, dáng dấp cao ngạo của người chiến thắng, cười nói, “Không phải vấn đề tôi lựa chọn, mà là bọn họ yêu chết tôi rồi, đúng hay không?”

Lục Thiên Thần và Charles từ chối cho ý kiến, ký giả ở bên cạnh bị Đường Phong đùa hài hước mà nở nụ cười.

Sau khi MC phỏng vấn còn có một đoạn đường là kí tên cho fan cùng với một vài phỏng vấn của ký giả giới giải trí, phần lớn mọi người bước qua thảm đỏ ở khu vực này đều chưa tiến vào hội trường, sau khi rời khỏi bàn vẽ kí tên ba người đàn ông nắm tay tạm thời rời ra.

Charles và Lục Thiên Thần cơ bản là bị một vài ký giả về các loại tin tức tài chính và kinh tế vây quanh, Đường Phong gần đây có rất nhiều tin tức cũng bị một ít trang web gia đình cùng ký giả đài truyền hình lôi kéo không thể phân thân.

Đường Phong thành thạo nắm trong tay một đống microphone có ký hiệu logo của các đài truyền hình, hình dạng thuần thục khiến mấy nữ ký giả sôi nổi nêu câu hỏi.

“Đường Phong, cậu ở nhà từng tập ôm microphone sao?” Nhìn mấy người mới khác, mỗi lần đều đem microphone rơi trên mặt đất, đâu giống người đàn ông này, tùy tiện ôm một cái là vững vàng không hề bối rối.

“Tôi hiện tại là nắm microphone, sau đó chính là ôm cúp, không sai, tôi ở nhà đã từng luyện tập, thế nhưng luyện tập chính là song song ôm bốn năm cúp.” Như trước là trả lời theo phong cách Đường Phong.

“Chúng tôi tin cậu có thể làm được, biểu diễn cuối cùng trong ban huấn luyện của cậu rất tuyệt vời!” Còn có ký giả vừa phỏng vấn vừa biểu đạt sự yêu thích của mình đối với Đường Phong.

“Ưm, đương nhiên rồi.” Đường Phong hé miệng cười khiến những người khác cũng nở nụ cười theo.

Thế nhưng cũng không phải tất cả ký giả đều là ôn hòa đáng yêu như vậy, rất nhanh có người hỏi cậu: “Nghe nói cậu có bất hòa với chủ tịch giải trí Tô thị, chuyện này là thật sao? Cậu và Ca Trần có quan hệ gì?”

“Những lời đồn này đều là nói bậy, trên thực tế quan hệ của tôi và chủ tịch Tô rất tốt, tuần trước chúng tôi còn cùng đến khách sạn, thế nhưng cũng không phải là đi thuê phòng, chúng tôi chỉ là ngồi hàn huyên một chút về chuyện công tác và biểu diễn.” Chẳng lẽ còn bảo cậu hướng về ống kính nói là, hắc, kỳ thực tuần trước chúng tôi đích thật là đi khách sạn, thế nhưng là chủ tịch Tô bắt cóc tôi, chúng tôi còn thiếu chút nữa lên giường với nhau, thế nhưng cuối cùng chủ tịch Tô bị tôi đánh cho một trận!

Đột nhiên một người ký giả nhìn về phía sau Đường Phong hô: “Xem, chủ tịch Tô tới!”

Đường Phong mắt nháy cũng không nháy liền hiểu ra ý ngầm của ký giả kia, là muốn có đối chứng? Cậu giả vờ kinh ngạc xoay người, cũng thấy được Tô Khải Trình đang cùng Ca Trần tiếp thu phỏng vấn, bề ngoài Tô Khải Trình thoạt nhìn rất tốt, đó là bởi vì ngoại trừ cái tát ra, Đường Phong đánh Tô Khải Trình trên cơ bản đều là ở chỗ người ở bên ngoài nhìn không thấy.

Như là, bụng này, ngực này, mông này. ( Mông???? Mông??? Chủ tịch Tô bị đánh mông??/ @@ )

“Chủ tịch Tô, Tô Khải Trình.” Đường Phong đem một đống microphone trả lại cho chúng ký giả, trong một trận đèn flash điên cuồng thong dong tự nhiên đi tới chỗ Tô Khải Trình, giống như là muốn chứng minh với mọi người kỳ thực quan hệ của cậu và Tô Khải Trình rất tốt, một chút cũng không có mâu thuẫn.

Tô Khải Trình hơi híp mắt, nhìn Đường Phong trang phục anh tuấn tiêu sái đi tới trước mặt, anh hạ giọng ghé vào bên tai người kia: “Cậu đang làm gì?”

“Quay về phía ống kính, sau đó cười một cái, nếu như không muốn cổ phiếu của anh ngày mai rớt giá.” Nhẹ nhàng phun ra một câu, một tay Đường Phong ôm vai Tô Khải Trình giả vờ vô cùng thân thiết, lộ ra dáng cười xán lạn về phía ống kính.

Tô Khải Trình từ sâu trong yết hầu phát sinh một tiếng hừ nhẹ, thế nhưng trong lúc hướng về phía ống kính vẫn như cũ biểu hiện vô cùng thân thiết với Đường Phong, anh một bên phối hợp với Đường Phong mỉm cười, một bên nhỏ giọng thì thầm với người này.

“Lần tôi trước dọa sợ cậu?” Còn đang giả vờ uy phong.

Đường Phong không để mình bị đẩy vòng vòng, cậu không thể bị vài ba câu của giới giải trí dọa sợ như vậy : “Tôi lần trước hình như giẫm phải tiểu Tô Tô của anh, chúng nó còn đau không?”

“Tình cảnh Đường đại minh tinh tự an ủi ở trong phòng tắm thực sự là nóng bỏng, quay thành điện ảnh nhất định bán ra cực kỳ tốt.” Tô Khải Trình không cam lòng tỏ ra yếu kém, thế nào cũng phải lấy lại một phần mặt mũi, lần trước bị Đường Phong giáo huấn một trận, lần này đấu miệng thế nào cũng không thể thua.

“Chủ tịch Tô có phải là cứng luôn hay không, không biết cuối cùng chủ tịch Tô là tự mình giải quyết hay là bảo hai người thủ hạ cao to cường tráng kia hầu hạ? Nói lại, chủ tịch Tô kỹ thuật hôn của anh thực sự không được tốt lắm, có cơ hội tôi sẽ dạy anh.” Đường Phong khẽ cười một tiếng, cùng Tô Khải Trình xoay người tránh ký giả, để cho bọn họ chụp nhiều ảnh như vậy cũng đủ rồi.

“Tôi lần trước chỉ là vui đùa với cậu, tôi nghĩ sau đó cậu cũng sẽ trả thù.” Vừa mới xoay người, Tô Khải Trình liền hơi chút thay đổi giọng điệu.

“Trò đùa của chủ tịch Tô không phải là ai cũng có thể chấp nhận.”

“Nếu như tôi thật muốn đối phó cậu, Lục Thiên Thần bọn họ cũng không thể tìm được cậu nhanh như vậy, tôi cũng sẽ không đơn giản mắc mưu.” Lời này cũng không biết là thật hay giả.

“Anh thế nhưng bỏ thuốc tôi.”

“Có thể là tôi chỉ muốn chụp một vài bức ảnh tuyệt đẹp lúc cậu thủ dâm?” Tô Khải Trình dừng lại, trong biểu tình lộ ra vài phần nghiêm túc.

“Như vậy hiện tại chủ tịch Tô nói chuyện này với tôi là vì cái gì, nghìn vạn lần đừng nói cho tôi là anh muốn hoà thuận với tôi như lúc ban đầu, hoặc là anh thích tôi gì gì đó, anh hại tôi thiếu chút nữa từ trên lầu ba nhảy xuống, nếu như tôi có bệnh tim lập tức sẽ là phát bệnh bỏ mình.” Căn bản không để cho Tô Khải Trình có cơ hội cãi lại, Đường Phong sau khi nói xong trực tiếp đi về một bên khiến cho mọi người hiếu kỳ nhưng lại nhịn xuống, lại nhìn Ca Trần hai người bọn họ.

“Chúc mừng cậu xuất viện.” Đường Phong đi qua nhẹ nhàng ôm người thanh niên này một cái.

Dưới ông kính không có ai lại đi tự hủy hình tượng của mình, lấy “Ánh nắng, tốt đẹp” làm nhãn hiệu Ca Trần cũng giả cười: “Đừng ở chỗ này giả bộ, nhìn không ra mày thật đúng là lợi hại, trước đây đều là giả vờ?”

“Mọi người đều vậy, tám lạng nửa cân, trông kỹ Tô Khải Trình nhà cậu, lần sau đừng đơn giản thả ra.” Thỉnh thoảng đôi khi, cái miệng của Đường Phong cũng rất lợi hại.

“Mày dụ dỗ anh ấy?”

Ca Trần nói khiến Đường Phong có chút bất đắc dĩ, cậu cười khổ nói: “Yên tâm đi, ánh mắt của tôi còn chưa kém đến vậy, nếu như thực sự thích anh ta vậy cậu cũng không cần tiếp tục làm điệp viên hai mang.”

“Xem ra bọn họ chuyện gì cũng nói cho mày, ha hả.” Ca Trần dường như kiềm chế phẫn nộ và không cam lòng, “Mày nghĩ mày là ai, bọn họ chơi chán rồi sớm muộn gì cũng sẽ ném mày đi, giống như là rác rưởi ven đường, mày thực sự biết người như Lục Thiên Thần và Charles là bộ dáng gì sao? Bọn họ là dã thú hung ác, ăn thịt người cũng không nhả xương.”

“Vậy còn phải xem. . . Rốt cuộc là ai chơi ai,” Đường Phong nhẹ nhàng cười, vỗ vỗ Ca Trần lùn hơn cậu nửa cái đầu, “Câu nói cuối cùng của cậu tôi biểu thị tán thành, đối phó với dã thú đích xác phải có năng lực của người thuần thú, tôi cũng xin khuyên cậu một câu, đóng kịch ở trong điện ảnh là đủ rồi, trộn cả vào trong chuyện không thuộc về chức nghiệp của mình sẽ chỉ làm cậu rơi vào trong phiền phức.”

Vô ý nói quá nhiều với Ca Trần, tự cho ký giả chụp thêm vài tấm ảnh sau đó Đường Phong liền chạy đi tìm Lục Thiên Thần và Charles, cậu tuân theo ý nguyện của mình cho một người trẻ tuổi một lời khuyên, Ca Trần có tiếp thu có nghe vào tai hay không cũng không phải là chuyện cậu có thể khống chế.

Ở trong mắt mọi người, bọn họ vừa rồi hình như là ôm nhau lặng lẽ nói chuyện, nhưng có đôi khi những lặng lẽ nhìn như vô cùng thân thiết này kỳ thực cũng không “tốt đẹp” như trong tưởng tượng của mọi người.

Bữa tiệc của minh tinh thực sự là một nơi kỳ diệu, không phải sao?

. . .

. . .

Tiệc của ban huấn luyện siêu sao sẽ bắt đầu vào đúng bảy rưỡi tối, khách khứa lúc này cũng lục tục bước vào hội trường, MC lên đài nói một đống, sau đó là nhường cho ba vị đầu tư lớn Lục Thiên Thần, Charles và Tô Khải Trình phân biệt lên đài đọc diễn văn, ba người đàn ông tựa như bạn cũ mỉm cười bắt tay nhau, người không biết phỏng chừng sẽ thực sự tin tưởng cảm tình giữa bọn họ rất tốt.

Phần tiếp đó tự nhiên là chủ đề của bữa tiệc ngày hôm nay, chúc mừng toàn bộ thành viên của ban huấn luyện tốt nghiệp, mà ngày hôm nay lại có ba nhà đầu tư trao tặng tiền thưởng cho một phần học viên ưu tú, còn hơn cái gọi là cúp, chi phiếu chân thực càng thích hợp với những người mới xuất đạo.

Đầu tiên trao thưởng chính là người có tiềm lực tốt nhất, lấy được thưởng là một người thanh niên anh tuấn đẹp trai, tên gọi Trương Thụy Thừa, bình thường cùng với Đường Điềm Điềm và Đường Phong quan hệ cũng không tệ, là một tân binh nghiêm túc lắng nghe, hiện nay đã ký hợp đồng với giải trí Thiên Thần.

Từ sớm trước đó Đường Phong cũng đã gặp Trương Thụy Thừa, ngay từ đầu ở trong tiết mục của Trần Minh Húc cậu đều đã dự định kết nối điện thoại cho Trương Thụy Thừa, cho tân binh này một cơ hội đưọc chú ý hơn, thế nhưng sau đó Chino chen chân cũng khiến chuyện này không giải quyết được gì, Trương Thụy Thừa xem như là một tân binh có bề ngoài không tệ dùng chính sức lực của mình có được sự tán thành của mọi người.

Phần thưởng tiềm lực tốt nhất là do Charles trao giải, Trương Thuy Thừa có chút kích động bắt tay với người này, sau khi nhận giải còn nói một vài lời cảm ơn, ngoài ý muốn chính là đối phương cư nhiên còn nhắc tới Đường Phong.

“Trong khoảng thời gian ở ban huấn luyện siêu sao tôi muốn đặc biệt cảm ơn một người, vô luận là về sinh hoạt, âm nhạc và biểu diễn, anh ấy đều giúp đỡ tôi không ít, anh ấy chính là Đường Phong, cảm ơn anh!” Trương Thụy Thừa mặt hướng về phía người đàn ông ngồi dưới đài cúi người một cái, Đường Phong chỉ là cười gật đầu.

Mặc kệ là thật tâm hay là cố ý, phần cảm ơn này cậu nhận.

Trong giới giải trí có ai là không có chút tiểu tâm tư? Chỉ cần không xúc phạm tới người khác, tâm cơ nhất định cũng sẽ không tệ.

Kế tiếp là Tô Khải Trình trao giải khen thưởng điều kiện tốt nhất, người nhận được thưởng là Đường Điềm Điềm tương lai tươi sáng, từ mấy ngày tiếp xúc với Đường Điềm Điềm đến xem, co bé này thoạt nhìn vô tâm vô phế, nhưng đối với sự nghiệp diễn nghệ cũng có dã tâm nhất định.

Minh tinh không có dã tâm không phải là minh tinh, Đường Điềm Điềm có vẻ ngoài trẻ tuổi, bây giờ còn ký hợp đồng với giải trí Tô thị, Tô Khải Trình dù sao cũng sẽ có một ít cơ hội cho tân binh, Đường Phong không thích Tô Khải Trình, nhưng cậu cho rằng giải trí Tô thị rất không tệ, gốc rễ thâm sâu, cạnh tranh tuy rằng mạnh, thế nhưng một ngày thượng vị thì cũng có đủ tài nguyên.

Cô bé này lên đài điềm tĩnh ngoài ý muốn, thoải mái từ trong tay Tô Khải Trình nhận giải, nói tiếng cảm ơn với mọi người, lúc xuống đài còn len lén nháy một ánh mắt về phía Đường Phong, khiến cho Đường Phong nhịn không được nở nụ cười một chút.

Sau đó lại lục tục trao tặng một vài giải thưởng nữa, có vũ đạo tốt nhất, lễ nghi tốt nhất, cũng có một vài giải thưởng không nặng không nhẹ nhân duyên tốt nhất, kỳ thực nhìn kỹ sẽ phát hiện hầu như tất cả mọi người đều được nhận giải, đây cũng coi như là sự cổ vũ của đơn vị chế tác đối với mỗi một học viên huấn luyện.

Giải thưởng lớn chân chính luôn luôn là ở cuối cùng, nếu đã có tên là ban huấn luyện siêu sao, vậy giải thưởng lớn nhất tự nhiên cũng có cái tên “siêu sao”.

“Ở chỗ này, chúng tôi sẽ trao ra giải thưởng cuối cùng của ban huấn luyện siêu sao, người nhận được giải thưởng siêu sao lớn nhất không chỉ nhận được một triệu tiền thưởng, còn có thể nhận được cơ hội biểu diễn điện ảnh của đạo diễn lớn trong nước, một hợp đồng quảng cáo trị giá một triệu, cùng với chụp ảnh bìa cho một trong bốn tạp chí lớn trong nước. Như vậy, giải thưởng siêu sao đến tột cùng sẽ thuộc về ai? Trước đó, xin cho phép tôi được giới thiệu với mọi người giải thưởng siêu sao làm thế nào bình chọn ra.”

“Đầu tiên, người đoạt giải phải là người có thành tích đứng trong top 3 của toàn bộ chương trình học; thứ hai, người đoạt giải phải nhận được sự khẳng định của trên hai phần ba học viên; cuối cùng, người đoạt giải cũng phải có được sự khẳng định của các vị huấn luyện viên chương trình học của chúng ta.” Khi tiếng nói của MC hạ xuống, màn hình trên sân khấu liền bật lên một video clip.

Trên video xuất hiện hình ảnh đầu tiên là huấn luyện viên vũ đạo Pacino, người đàn ông trên trán có nếp nhăn tràn đầy quyến rũ này mỉm cười với màn ảnh: “Nếu như cho tôi một cơ hội, tôi hy vọng có thể cùng Đường Phong nhảy thêm một điệu Tăng-gô.”

Trong hội trường lập tức truyền đến một trận tiếng vỗ tay và tiếng huýt sáo, vị trí Đường Phong ngồi cũng lập tức có đèn chiếu thẳng xuống, người đàn ông này nở nụ cười nhìn huấn luyện viên Pacino trên màn hình, cậu rất vui lòng cùng huấn luyện viên nhảy thêm một điệu.

Kế tiếp xuất hiện là huấn luyện viên khóa âm nhạc Austin, đánh giá của Austin chính là: “Nếu như cậu sản xuất album, tôi hy vọng mình có thể có vinh hạnh làm người chế tác của cậu.”

Sau đó lại lục tục xuất hiện các vị huấn luyện viên xã giao và cưỡi ngựa khác, cùng với mỗi một video clip của mỗi học viên, MC hỏi mỗi một học viên có tán thành Đường Phong trở thành người nhận được giải thưởng siêu sao lớn nhất hay không, mà không có một học viên trả lời là phủ định.

Đường Phong tự giễu nghĩ, đây là uy lực của lão bánh quẩy cậu.

Đương nhiên, xuất hiện trên màn hình còn có ba nhà đầu tư lớn vẫn như cũ đứng trên sân khấu, Lục Thiên Thần và Charles khích lệ thừa nhận Đường Phong cũng không lạ, kỳ quái chính là Tô Khải Trình cư nhiên cũng tán thành.

Đường Phong hiếu kỳ nhìn Tô Khải Trình ở trên đài, người đàn ông kia cũng vừa vặn nhìn về phía Đường Phong, hình dạng lạnh lùng cười khẽ giống như đang nói: về công việc tôi là một người nghiêm túc, tuy rằng tôi thừa nhận cậu, nhưng tôi sẽ nhớ kỹ chuyện cậu đánh tôi.

Đánh một gậy rồi cho cục kẹo?

Lúc mọi người ở đây cho rằng MC muốn tuyên bố người đoạt giải là Đường Phong, ngay lúc Đường Phong cho rằng cậu vẫn có thể bình tĩnh ngồi ở chỗ kia đợi lấy giải thưởng, trên màn hình lại xuất hiện một ông lão, một trong những nhà biểu diễn nổi danh giàu nhất đương đại, thầy của Fiennes Đường — Larry.

Khuôn mặt già nua tràn đầy nếp nhăn, nhưng đôi mắt màu mực vẫn như trước lấp lánh hữu thần, khi Đường Phong ngẩng đầu nhìn chăm chú vào video, cậu dường như là đang mặt đối mặt nói chuyện với Larry, không có khoảng cách giữa sống và chết, không có thân phận không thể nói ra, cũng không bị ngăn cách bởi màn hình điện tử.

Trong nháy mắt khi Larry xuất hiện trên màn hình, viền mắt Đường Phong dĩ nhiên có chút nhịn không được mà ướt át.

Ông lão kia dùng biểu tình hiền lành, thong thả mở miệng nói: “Khi tôi cho rằng một viên siêu sao sáng nhất thế giới này đã ngã xuống, tôi thấy được diễn xuất của một người thanh niên đến từ Trung Quốc. Không có ngôn ngữ, không có quá nhiều động tác, chỉ cần nhìn vào trong đôi mắt sáng sủa kia là có thể thấy được một thế giới chúng ta không thể chạm vào.”

Đột nhiên, một ông lão tinh thần sáng láng từ phía sau màn hình đi ra, trên khuôn mặt mang theo dáng cười mở hai tay: “Chúc mừng, con trai của tôi, cậu là siêu sao cuối cùng đoạt giải.”

Trong hội trường ồ lên một mảnh, mọi người đang ngồi đều đứng lên vỗ tay hoan nghênh vị nghệ thuật gia này ghé bước đến đây.

“Đường Phong, mau nhanh đi lên.” Thấy người này sững sờ bất động tại chỗ, người đại diện tiểu Vũ vội vàng khẽ đẩy Đường Phong, người đàn ông này hít sâu một hơi chạy nhanh lên sân khấu, ở nhất khắc ôm được Larry kia nước mắt nhịn không được mà rơi xuống, cậu nên nói gì đây? Cậu cái gì cũng nói không nên lời, nước mắt của cậu đã là toàn bộ tình cảm chồng chất.

“Nếu như Fiennes còn sống, cậu ấy có thể thấy được cậu nhất định sẽ cực kỳ vui vẻ, bởi vì nghị lực của cậu ấy sẽ được tiếp tục bởi cậu.” Ông lão vừa là cỡ nào tiếc hận một thiên tài biểu diễn mất đi, vừa là cỡ nào vui vẻ trong lúc ông còn sống còn có thể thấy được một siêu sao khác nổi lên, ông tựa như một người cha, hiền lành vỗ nhẹ nhẹ lên vai người đàn ông im lặng mà khóc, “Cậu và Fiennes rất giống nhau, bề ngoài đều là một người đàn ông trưởng thành, nhưng đều thích khóc liên tục như một đứa trẻ.”

“Larry, cảm ơn ông.” Nghẹn ngào lần thứ hai lộ ra dáng cười, “Cảm ơn, thực sự cảm ơn. . .”

“Tôi biết cậu sẽ trở thành một siêu sao chân chính, tôi cũng rất vui vì có thể gặp được cậu, con trai của tôi.”

Ông lão tóc đã trắng xoá này không chỉ là người thầy đầu tiên dạy biểu diễn cho cậu, có đôi khi càng giống một người cha, Đường Phong không có cha, cậu không biết người cha chân chính là như thế nào, nhưng cậu nghĩ cha của cậu hẳn là giống như Larry.

Dạy cậu biểu diễn, giải thích đạo lý nhân sinh cho cậu, vào lúc cậu yên lặng yếu đuối và thương tâm, nhẹ nhàng vỗ lưng cậu.

Tối nay, siêu sao vừa mới sống lại.