Edit: Huyết Vũ

Đệ thập ngũ chương: Cơ duyên.

 

Hollywood chỉ cần dùng ba chữ để hình dung: Vòng danh lợi.

 

Mà muốn đánh giá một minh tinh có thành công hay không lại càng giản đơn: có danh tiếng hay không, tiếp đó là lợi nhuận, mà hai thứ này cho tới bây giờ cũng không mâu thuẫn.

 

Hàng năm các lễ hội điện ảnh lớn đều bình chọn ra ảnh đế và ảnh hậu, cũng có thể tưởng tượng trong mỗi một năm sẽ tăng thêm bao nhiêu ảnh đế và ảnh hậu, người biết diễn phim có rất nhiều, người có sức hấp dẫn biết đóng phim cũng có rất nhiều.

 

Có vài ảnh đế và ảnh hậu một khi rời khỏi điện ảnh cố định, vai diễn cố định của bọn họ thường thường sẽ mất đi tiêu chuẩn, hoặc là ánh mắt bị giới hạn trong tác phẩm mình chọn, dần dần từ đỉnh kim tự tháp từng chút từng chút đi xuống, rất nhiều diễn viên năm xưa từng nhận được nhiều giải thưởng lớn đến hôm nay đều chỉ là vòng quanh trong một vài tác phẩm điện ảnh, hoặc là làm diễn viên phụ cho tân binh.

 

Đường Phong có thực lực, cậu cũng không thiếu sức quyến rũ cá nhân, nhưng hiện tại cậu khuyết thiếu tư cách chọn phim và trà trộn xã giao trong Hollywood.

 

Ở Hollywood thì không thể thanh cao, mà Đường Phong cũng không cho rằng mở rộng quan hệ bạn bè có cái gì không tốt. Không sai, ở đây đích xác có vài tên cặn bã, thế nhưng càng nhiều người tài hoa hơn người, bản thân có thể tùy tiện suy nghĩ một chút, ở Hollywood có thể quen biết các đạo diễn lớn trên khắp thế giới, nơi này còn có biên tập viên nổi tiếng cho tạp chí nổi tiếng, có người đầu tư ưu tú và nhiếp ảnh gia xuất sắc.

 

Ở đây tràn ngập người thành công, những người đó tất nhiên có ưu điểm của mình.

 

Mà hiện tại, Đường Phong cần làm không chỉ là nghiêm túc đóng phim, tập thể hình tập võ, cậu còn có thể đi tham gia một vài hoạt động xã giao cần thiết. Không cần phải cố gắng kết giao, cứ hưởng thụ rượu ngon thức ăn ngon, mang theo thái độ chân thành, hưởng thụ lạc thú kết giao bạn bè và nói chuyện phiếm mang đến, đừng tưởng rằng những người khác đều là kẻ ngu si, quá mức toan tính tiếp cận mọi người đều có thể nhìn ra.

 

Kinh nghiệm đời trước của Đường Phong nói cho cậu, như vậy là đủ.

 

Buổi tối có một party tư nhân, người tổ chức là bạn làm ăn với Charles, khác khứa trong party ngoại trừ vài người làm ăn đương nhiên tránh không được minh tinh và người mẫu đến trợ trận.

 

Nói tóm lại, các nhân tài ưu tú trong các ngành các nghề hoặc là kẻ đục nước béo cò trên cơ bản đều có thể gặp phải ở trong party.

 

Đương nhiên, Charles mặt khác cũng hỏi chủ nhân party đưa đến một tấm thiệp mời, Đường Phong dưới sự cổ động của Charles cũng tham dự party.

 

Fiennes Đường ngày trước ở Hollywood không thiếu bạn, cậu rất ít khi đặc biệt thân cận với một số người, cũng không cố ý xa cách ai, trên thực tế bạn tốt của cậu trên cơ bản đều là người ngoài giới giải trí, như là bác sĩ bệnh viện chẳng hạn.

 

Đường Phong không muốn tìm người cậu quen trước đây, bởi vì đối phương có lẽ sẽ cho rằng cậu chỉ là một tiểu minh tinh khát vọng thành danh, sẽ không ai muốn để ý đến cậu, Đường Phong cũng không muốn bị bắt đến bệnh viện tâm thần.

 

Thế nhưng cậu không thể qua lại chỉ trong phim trường và nhà trọ, người dù sao cũng phải tiếp xúc với người khác mới có thể quen biết thêm nhiều người.

 

Chủ đề party buổi tối hôm nay là “rừng rậm”. Phần lớn khách mời đều mặc quần áo lanh mỏng gần với thiên nhiên, trang sức cũng lấy hình trái cây, lá cây và đóa hoa làm chính.

 

Charles và Đường Phong hôm nay đều mặc Âu phục chất liệu cotton, để phù hợp hơn với chủ đề party, quần áo của họ lựa chọn màu sắc cũng gần với rừng rậm, áo vest đen đại biểu đất đai, cà- vạt xanh thẫm, tay áo đính khuy hình trái cây màu nâu đáng yêu. Hội trường party trang trí cũng có đặc sắc riêng, Đường Phong và Charles bước vào hội trường đi qua một cổng vòm dùng lá cây, đóa hoa và cành cây bện thành, cạnh cửa là nhân viên phục vụ mặc trang phục giống như người lùn trong truyện cổ tích, bọn họ phụ trách kiểm tra danh sách và tiếp đón khách mời.

 

Hiện trường party hơi mờ tối, trên bàn gỗ thô ngoại trừ đặt các loại đồ ăn làm thành hình hoa quả ra còn dùng quả anh đào đỏ cùng với cành cây nâu sậm để trang trí, ngoài ra còn có cây thủy tinh treo đầy thủy tinh, mở party này xem ra cũng tốn không ít.

 

“Cảm giác thế nào?” Charles kéo Đường Phong đi dạo chung quanh, trò chuyện với người này, trao đổi danh thiếp, sau đó lại tới những người khác.

 

Đây là một tràng cảnh thú vị, mọi người tụ lại một chỗ cùng trò chuyện, sau đó hai bên trao đổi danh thiếp. Còn có mấy người đang liên tục đến gần người mẫu và nữ minh tinh, trò chuyện trò chuyện xong bọn họ liền song song biến mất, qua khoảng nửa tiếng sau lại xuất hiện.

 

Âm nhạc, rượu ngon, người đẹp.

 

“Party rất tuyệt.” Đường Phong cười cười, cậu không thường xuyên tham gia hoạt động xã giao, nhưng không có nghĩa cậu không biết cách nói chuyện phiếm với người khác. Cho tới bây giờ tất cả đều tốt.

 

Cách đó không xa mấy người đàn ông trung niên ôm lấy người mẫu dáng chuẩn vừa kêu về phía bọn họ: “Hắc, Charles!” vừa đi tới.

 

“Tôi tự dạo quanh một lúc.” Hoạt động xã giao thực chất là kết giao bạn bè, nhưng không phải mỗi người đều đáng giá kết giao, người hiện tại gọi Charles Đường Phong lúc trước từng nhìn thấy trên tạp chí, thích truyền bá scandal với nữ minh tinh, nếp sống sinh hoạt không tốt, Đường Phong đối với bọn họ không có thiện cảm gì.

 

Charles cũng không bắt buộc cậu, chỉ là căn dặn nói: “Vậy cậu cẩn thận, đừng đi quá xa, tôi rất nhanh sẽ đi tìm cậu.”

 

. . .

 

. . .

 

Đi tới khu bánh ngọt tùy tiện ăn chút gì đó lót dạ dày, Đường Phong từ trong khay rượu của nhân viên tạp vụ cầm lấy một ly cocktail được điều chế màu sắc rất đẹp tùy ý đi tới đi lui trong party, bề ngoài xuất sắc và phong độ của cậu khiến một vài người muốn đến gần, mà bởi vì cậu hiện nay ở Hollywood vẫn là một tiểu minh tinh không có danh tiếng, lại ăn mặc Âu phục đắt tiền do Charles cung cấp, vậy nên luôn có nữ minh tinh hoặc là người mẫu nhầm cậu là một ông chủ phương Đông giàu có, liên tiếp phóng điện với cậu.

 

Khiến Đường Phong có chút uất ức chính là, cư nhiên có người nhầm cậu là người Nhật, cho nên khi một cô gái dùng tiếng Nhật chào hỏi với cậu cậu đã phải dùng tiếng Trung trả lời lại, sau đó đối phương lập tức làm ra biểu tình kinh ngạc nói ra một từ đơn: Chinese!

 

Đường Phong cũng không cự tuyệt các cô gái, cậu trò chuyện với họ về hiện trạng của Hollywood, thời đại hiện tại đang phát sinh biến hóa, đã không còn thời kỳ diễn viên là nhất, các đạo diễn và các nhà sản xuất nổi lên cường thế dần dần đè thấp địa vị của diễn viên. Ví dụ trong giới thời trang, một người mẫu muốn thành công ngoại trừ ưu thế của bản thân còn phải được nhà thiết kế hoặc người có dang tiếng coi trọng, đừng không thừa nhận, nhiều lúc thời trang đều là nhờ người thổi lên.

 

“Vậy theo ý của anh, chúng tôi chỉ cần hấp dẫn nhà thiết kế hoặc người giàu có là được?” Mấy người mẫu của Mỹ quay chung quanh bên người cậu, thường thường bởi vì Đường Phong nói mấy câu mà cười rộ lên.

 

Những cô gái cởi mở này sau khi biết Đường Phong là người Trung Quốc luôn luôn liên tục hỏi cậu một vài thứ liên quan tới Trung Quốc, như là võ công và thức ăn ngon, Đường Phong lập tức đem mấy thứ thuộc về võ công gì đó được nghe từ Lục Thiên Thần lấy ra thể hiện, khiến mấy người mẫu sửng sốt.

 

“Nếu như cô có thể tạo ra linh cảm cho nhà thiết kế đương nhiên là rất tốt, cô cho họ linh cảm, họ cho cô cơ hội đi diễn và chụp ảnh bìa tạp chí, nhất định phải không giống người thường, điểm này mặc kệ ở chỗ nào cũng hữu dụng.” Đường Phong cười nói.

 

Sau đó một vài cô gái có thể đưa ra một ít yêu cầu ám chỉ cho Đường Phong, ví dụ như đi bên ngoài uống chút rượu hoặc là cà phê gì gì đó, nhưng Đường Phong đều lễ phép từ chối, nếu có đặc biệt khó chơi liền trực tiếp tung đòn sát thủ: tôi có bạn trai.

 

Mà những cô gái này đều phát sinh thanh âm mờ ám “Oa, nghe thật tuyệt, chúng tôi hiểu mà”, nhưng sau đó họ lại hỏi đến bạn trai của Đường Phong, khiến cho Đường Phong phải dùng lý do đi WC mà trốn mất.

 

Trong toilet, Đường Phong nhìn vào trong gương chỉnh lại tóc, ổn định một lúc mới rời đi.

 

“Tôi vừa thấy cậu, cậu rất được các cô gái hoan nghênh.” Một người Mỹ nhìn qua khoảng 40 tuổi đang rửa tay bên cạnh Đường Phong.

 

Đường Phong cười cười: “Họ muốn tôi trở thành bạn giường với họ, đây không phải là chuyện tốt.”

 

Người đàn ông trung niên khẽ cười: “Không sai, đích xác không phải chuyện tốt, tôi có thể hỏi cậu một vấn đề không?”

 

“Đương nhiên.”

 

“Cậu là người Trung Quốc chính tông?”

 

“Thật tốt quá, cuối cùng cũng có người không nhầm tôi là người Nhật Bản.” Đường Phong nửa vui đùa nói.

 

Người đàn ông trung niên lại nở nụ cười: “Khó gặp được người Trung Quốc hài hước như cậu, ý của tôi là các cậu phần lớn nhìn qua rất nghiêm túc, may là tôi từng tiếp xúc với người Nhật, các cậu và bọn họ rất khác nhau.”

 

Đương nhiên là khác nhau, Đường Phong cười cười.

 

“Tôi có thể hỏi cậu thêm một vấn đề không?” Người đàn ông trung niên hình như rất hứng thú.

 

“Tôi không thể ở trong toilet từ chối yêu cầu của ông, cho nên hỏi đi.”

 

“Ha ha, cậu thực sự là người thú vị, tôi muốn hỏi chính là làm một người Trung Quốc cậu hiểu tín ngưỡng và anh hùng như thế nào?” Người đàn ông trung niên tựa ở bên bồn rửa tay.

 

May là Đường Phong không lạ lẫm đối với văn hóa Trung Quốc, cậu suy nghĩ một chút, nói rằng: “Làm người coi ấm no là nhất mà nói, tín ngưỡng chính là cuộc sống tốt đẹp, điểm này so với bất cứ mê tín dị đoan nào đều thực tế và quan trọng hơn, nhưng tôi nghĩ hẳn là tình yêu.”

 

“Không phải anh hùng hoặc là một nhân vật đứng đầu nào đó sao?”

 

“Tín ngưỡng người khác là một loại mềm yếu, tín ngưỡng thượng đế lại có chút tâm thần, tín ngưỡng chính mình cũng không nhất định có bao nhiêu sáng suốt, tôi biết ở Mỹ phần lớn mọi người lựa chọn tín ngưỡng mình, cường điệu mình, nhưng nhiều lúc điều này dễ biến thành một phần tự cho là đúng, tôi tin rằng phần lớn nhân loại đều có khuyết điểm như vậy, quá dễ bành trướng bản thân.”

 

“Cách hiểu thật tuyệt, tôi là Robert.” Người đàn ông trung niên mỉm cười nói.

 

Cậu chủ động vươn tay: “Đường Phong.”

 

Đây có tính là một loại ngẫu nhiên gặp mặt không? Ở trong toilet của party gặp phải thủ tịch cố vấn công ty sản xuất của tập đoàn truyền thông số một số hai ở Mỹ.

 

Robert không biết Đường Phong hiện tại, thế nhưng Fiennes đã từng hợp tác với Robert.