Edit: Huyết Vũ.

Đệ thập thất chương: hoài nghi.

 

Buổi tối hôm đó Chino cứng rắn đưa Lilith về, Đường Phong không có cách nào quên Lilith ngày đó khóc đến thảm thương, cũng không có cách nào quên lời Lilith nói ra khiến cậu cảm thấy khiếp sợ.

 

Chino thích Fiennes? Thích cậu? Ở trong mơ cũng kêu tên cậu?

 

Sao có thể!

Đường Phong sau khi trở về gần như là toàn bộ buổi tối trong óc đều nhớ lại lời Lilith nói, bởi vì quá mức kinh ngạc và khó hiểu, cậu đem Charles và Lục Thiên Thần đều đuổi ra gian phòng của cậu.

 

Cậu cần yên lặng một chút, một mình yên lặng.

 

Quan hệ lúc trước của cậu và Chino tương đối kỳ quái, người bên ngoài đều tưởng rằng hai người bọn họ quan hệ rất tốt, nhưng kỳ thực căn bản không phải. Chino giống như là có ý kiến gì đó hoặc là có chỗ không vừa mắt với cậu, mỗi lần thấy cậu đều là dáng dấp châm chọc khiêu khích, vì thế Đường Phong còn nhiều lần cãi vã với Chino.

 

Một người trưởng bối và một người vãn bối?

 

Nhiều lúc Đường Phong nhớ lại liền cảm thấy mình rất ấu trĩ, thế nhưng vừa nhìn đến khuôn mặt như muốn ăn đòn của Chino, vừa nghe thấy thanh âm khiến người ta chán ghét của Chino, Đường Phong đều nhịn không được nhiều lần đáp trả đối phương.

 

Cậu cho tới nay đều cho rằng Chino là bởi vì nhìn cậu không vừa mắt mới nhiều lần khiêu khích cậu, cậu cực kỳ tin tưởng ý nghĩ này.

 

Thẳng đến sau khi sống lại, Đường Phong và Chino tiếp xúc một ít thời gian cậu phát hiện người này cũng không xấu, chỉ là có chút tính tình trẻ con, tùy hứng lại thích đùa giỡn, nhưng mặc dù vậy cậu cũng không cho rằng lúc trước Chino gây phiền phức cho cậu là bởi vì thích cậu.

 

Đường Phong còn chưa tự kỷ đến loại tình trạng này.

 

Thế nhưng ngày hôm nay Lilith say rượu, thống khổ mắng chửi, không có chỗ nào không phải nói cho Đường Phong, Chino yêu thầm Fiennes Đường, từ trước đến này nhiều lần khiêu khích chỉ là vì muốn thu hút sự chú ý của Fiennes cũng chính là cậu.

 

Trời ạ, cậu vẫn cho rằng loại phương thức yêu đương của trẻ con này sẽ không phát sinh trên người một người trưởng thành, thế nhưng sự việc hoàn toàn không phải như thế, Chino thực sự cho rằng mỗi lần đấu võ mồm với cậu là có thể thu hút sự chú ý của cậu. Chino cho tới bây giờ cũng chưa từng thiện ý nói chuyện với cậu, càng đừng nói đến thổ lộ gì gì đó.

 

“Ông trời của tôi ơi. . .” Đường Phong nằm ở trên giường che mắt, cho tới bây giờ cậu vẫn không thể tin được chuyện này.

 

Là giả đúng không, nhất định là có chỗ nào hiểu lầm.

 

Đường Phong quyết định ngày mai đến phim trường nói chuyện với Chino về vấn đề này, cậu căn bản không có biện pháp quên đi chuyện này!

 

. . .

 

. . .

 

“Hôm nay cậu ấy có vẻ có chút kỳ quái.” Lục Thiên Thần bị đuổi ra ngoài mặc áo ngủ ngồi trong phòng khách, bọn họ chỉ mở một chiếc đèn đặt dưới đất hình vuông mang phong cách nghệ thuật hiện đại, ánh đèn mềm mại tỏa ra một tầng ánh sáng mỏng manh, nhưng ngay cả ánh đèn nhu hòa như vậy cũng không thể tiêu tan nửa phần lợi hại của hai người đàn ông này.

 

Charles cầm trong tay một tách cà phê, cũng không biết anh đêm nay có phải không muốn ngủ không, nghe lời Lục Thiên Thần nói anh chỉ là lạnh lùng cười cười: “Không bằng cậu nói rõ, có phải là tôi ở trên party hoặc là ở trong xe xảy ra quan hệ với Đường Phong hay không, hơn nữa cậu khẳng định cho rằng là tôi ép buộc cậu ấy. Được rồi, tôi đích xác rất muốn làm vậy, nhưng làm được chính là tôi và Đường Phong đem chuyện hẹn hò trên giường lùi lại đến lần sau.”

 

Bọn họ đã từng là bạn học cùng đại học, bởi vì thưởng thức lẫn nhau và có giá trị quan tương đồng nên mới liên hợp đối ngoại.

 

Bọn họ cùng nhau tạo ra tài phú, cũng cùng nhau khai thác sự nghiệp và lãnh địa.

 

Bọn họ đích xác có tình bạn, nhưng đối với hai người đàn ông cao ngạo mà tự đại, thực tế lại ích kỷ mà nói tình bạn cũng sẽ thay đổi khi lợi ích thay đổi.

 

Chí ít cho tới bây giờ, bọn họ hợp tác so với trở thành đối thủ có thể mang đến cho họ càng nhiều lợi ích.

 

Không được vạn bất đắc dĩ, hai người đàn ông thông minh này sẽ không trở mặt thành thù, mà vấn đề là hiện nay có cái gì để cho bọn họ phản bội không?

 

Hình như có, mà hình như không có.

 

Lục Thiên Thần và Charles giống như là đứng ở cửa mở rộng chi nhánh, bồi hồi do dự có muốn tiếp tục đi lên cùng một con đường hay là tách ra, mà loáng thoáng, bọn họ dường như cũng thấy được đầu nguồn sản sinh mâu thuẫn.

 

Bởi vì một người đàn ông?

 

Trời ạ, lý do này nếu đặt ở trước đây quả thực có thể khiến cho họ cười to ba ngày ba đêm, một người phụ nữ còn không có khả năng khiến bọn họ đối lập lẫn nhau huống chi là một người đàn ông.

 

Nhưng đây là bởi vì bọn họ lúc trước chưa từng gặp phải bất cứ người nào đủ để cho bọn họ coi trọng, còn hiện tại thì sao? Hiện tại lại không dễ nói, mỗi một ngày ở chung và giao lưu, họ dần dần phát hiện ra là cũng có một người có thể càng ngày càng hấp dẫn bọn họ.

 

Hai người đàn ông lúc này hiểu trong lòng nhưng không nói, rồi lại thăm dò lẫn nhau, trong hoàn cảnh ba người nhìn như bình tĩnh ở chung lại giấu diếm sóng gió bắt đầu khởi động, hai bên ngấm ngầm thăm dò đối phương.

 

“Vậy cậu ấy sao vậy?” Lục Thiên Thần lại hỏi, trong lúc vô tình càng ngày càng quan tâm người đàn ông kia, đã đến nông nỗi chính anh cũng phát hiện ra, nhưng dù là biết cũng không thể ngăn lại loại xung động này của mình, huống chi Lục Thiên Thần căn bản không muốn ngăn lại.

 

Charles nặng nề thở một hơi: “Tôi cũng không biết, hôm nay cậu ấy anh hùng cứu mỹ nhân từ trong tay một thằng ngốc cứu một người phụ nữ, cô ta là bạn gái của đối tượng hợp tác điện ảnh hiện tại của cậu ấy, sau đó tôi và cậu ấy chăm sóc cô ta, Đường Phong gọi điện thoại tìm Chino, Chino đến đón cô ta đi.”

 

Trần thuật cực kỳ ngắn gọn lưu loát giống như nước chảy.

 

“Chỉ thế thôi?”

 

“Chỉ thế thôi, thế nhưng có một chỗ không đúng.” Nhíu nhíu mày, Charles nhớ lại tình hình ngay lúc đó, “Cô ta vừa khóc vừa nói mấy lời.”

 

Lục Thiên Thần ngẩng đầu: “Nói cái gì?”

 

“Tôi hận anh, tôi hận anh! Tôi không phải Fiennes Đường, anh hiểu không? ! Người đàn ông kia đã chết, sao anh có thể có ý nghĩ xấu xa ghê tởm như vậy. . .” Charles trí nhớ vô cùng tốt đem lời Lilith nói kể lại, ngón tay anh gõ lên đầu gối, “Rất kỳ quái đúng không, Michael Chino cư nhiên thích một người đàn ông đã qua đời, hơn nữa người kia còn sắp bốn mươi tuổi, thảo nào cô nàng trẻ tuổi kia lại phát điên, ha hả.”

 

“Fiennes Đường. . .” Lục Thiên Thần sờ sờ cằm, anh nhớ Đường Phong từng nói Fiennes Đường là thần tượng của cậu, lẽ nào là vì biết được chuyện này nên đột nhiên tâm tình không tốt?

 

Không hẳn, dùng sự hiểu biết về Đường Phong của anh trong mấy tháng qua, Đường Phong còn chưa buồn chán đến mức vì một thần tượng mà tâm tình không tốt, một mình quấn quýt.

 

Chính là bởi vì Đường Phong bình thường quá bình tĩnh quá thành thục, mới khiến cho thỉnh thoảng một lần thất thố hiện ra rõ ràng như vậy, rõ ràng đến mức khiến người quan tâm cậu đều nảy sinh lòng hiếu kỳ cường liệt.

 

“Đường Phong sau khi nghe thấy những lời này có phản ứng gì không?” Lục Thiên Thần hỏi.

 

“Cậu ấy nhìn qua có chút kinh ngạc và sửng sốt.” Charles thoáng nhìn người bạn tốt, “Ý của cậu là Đường Phong và Fiennes Đường có chút quan hệ? Cái này tôi biết, bọn họ đều họ Đường.”

 

Nói đùa tuyệt không buồn cười.

 

“Đường Phong không biết Fiennes.” Chí ít là trong trí nhớ của Lục Thiên Thần, thế nhưng Đường Phong từ lúc xuất viện cùng với Đường Phong anh biết lúc trước cũng có thay đổi khác biệt rõ ràng.

 

Chẳng lẽ, cái đó có liên quan đến việc Đường Phong thay đổi? Lục Thiên Thần yên lặng đem Fiennes Đường ghi vào trong lòng.

 

“Hình như cậu có manh mối?” Lục Thiên Thần trầm mặc không thoát khỏi con mắt của Charles, đối với Đường Phong lúc trước anh một chút cũng không biết, vậy nên cũng không phát hiện Đường Phong hiện tại và trước đây thay đổi quá lớn như thế nào, nhưng anh không phải thằng ngu.

 

Lục Thiên Thần trước đây coi Đường Phong như rác rưởi chẳng bao giờ để ý, thậm chí còn đưa người kia lên giường của anh, nhưng hiện tại thì sao, anh còn không ngu đến mức tin tưởng Lục Thiên Thần chỉ là vì Đường Phong có tiềm lực và giá trị mà đi theo hộ tống, ngay cả đóng phim cũng chạy theo đến Mỹ, Lục Thiên Thần làm ra loại chuyện này không phải là người anh biết.

 

Lý do duy nhất chỉ có một, Lục Thiên Thần càng ngày càng để bụng Đường Phong, hơn nữa là đột nhiên nảy sinh.

 

Như vậy lúc trước Đường Phong và Lục Thiên Thần ở chung như thế nào, vì sao quan hệ vốn đang cứng nhắc hiện tại lại dần dần hoà dịu xuống, Charles cũng có nghi hoặc của chính anh.

 

“Đường Phong trước đây rất khác với hiện tại, tôi không biết một người sau khi mất trí nhớ liệu có thể biến thành một người khác hay không, nhưng rõ ràng chính là một người đàn ông mất trí nhớ không thể quen thuộc nước Mỹ như vậy, Đường Phong biết làm thế nào giao lưu với đoàn làm phim của Hollywood, tiếng Anh lưu loát, năng lực biểu diễn xuất sắc.”

 

Lục Thiên Thần hơi nhíu mày, cuối cùng anh cho ra một câu: “Cậu ấy càng như là một người khác.”

 

Charles đem cà phê đặt ở trên bàn, hai tay khoát lên tấm dựa sô pha nở nụ cười: “Tôi biết, Đường Phong nhất định là thiên sứ giáng trần.”

 

“Sao cậu không nói là ma quỷ?”

 

“A, ma quỷ cũng tốt, nếu như cậu ấy là ma quỷ tôi rất sẵn lòng đi xuống địa ngục.”

 

Bọn họ hiện tại nói gì cũng vô dụng, cũng không có biện pháp cho ra một kết luận, dù sao bất cứ cách nói nào cũng đều có vẻ quỷ dị.

 

Nhưng có thể khẳng định một điểm là, từ trong đối thoại của hai người, bọn họ đã nghe thấy sự quan tâm quá mức của đối phương đối với Đường Phong, đây đại biểu cho cái gì?

 

Có thể không lâu sau đó sẽ có đáp án.