Edit: Huyết Vũ.

Đệ tam thập thất chương: cảnh cáo.

 

Hiệu suất làm việc của Lục Thiên Thần rất nhanh, ngày thứ hai sau khi Đường Phong về nước, Lục Thiên Thần làm chủ tịch tập đoàn tổ chức hội nghị đặc biệt thành lập một nhóm quan hệ xã hội nhỏ đến quyết định vấn đề Đường Phong bị “Phong sát” lúc này.

Người lãnh đạo chân chính biết làm thế nào chỉ huy thủ hạ đi làm chuyện từng người bọn họ am hiểu, mà không phải mọi việc đều phải tự mình ra tay, thế nhưng trên hội nghị Lục Thiên Thần cũng đưa ra mấy phương pháp giải quyết, Đường Phong tham dự hội nghị lần này cũng có chút kiến thức liên quan.

Đầu tiên Lục Thiên Thần chuẩn bị cho cấp dưới đi thuyết minh với tòa báo chí có quan hệ hợp tác khá tốt với công ty bọn họ, toàn bộ quan hệ, không yêu cầu bọn họ phải đăng tin tức chuẩn mực có liên quan đến Đường Phong, nhưng ít ra tuyệt đối không thể đăng scandal bịa đặt vân vân.

Công ty giải trí bình thường đối với một vài tờ báo tạp chí cấp quan trọng có lực ảnh hưởng rất nhỏ, thế nhưng công ty của Lục Thiên Thần hiển nhiên không phải chỉ kinh doanh giải trí, hơn nữa ở Đường Phong xem ra người này sẽ không đem bao nhiêu tinh lực đặt ở phương diện công ty điện ảnh, trên cơ bản đều là đem công việc cho cấp dưới đi làm.

Một tờ tạp chí một phần báo chí chịu ảnh hưởng nhất là từ những vị khách của họ, nhưng vị khách bọn họ coi trọng không phải là người mua tạp chí, mà là khách mời lớn đưa lên quảng cáo trên tờ báo của bọn họ, người của giới giải trí Lục Thiên Thần không quá quen thuộc, nhưng về phía thương nghiệp lại rất quen thuộc, gọi vài cú điện thoại liên hệ với mấy công ty lớn thường xuyên công bố đăng quảng cáo trên tạp chí, đầu mũi áp lực này là chuẩn xác nhắn nhủ đến tạp chí truyền thông.

Giải quyết vấn đề truyền thông còn chưa đủ, quan trọng nhất là phải trừ tận gốc ngọn nguồn mối họa, nhưng mối họa này cũng không dễ động tới.

“Hậu trường của Vệ Đạo Minh là người bên trong, có thể nói chỉ cần người kia không ngã, liền không ai có thể làm gì Vệ Đạo Minh.” Lục Thiên Thần nhẹ nhàng gõ bàn, cân nhắc một lát rồi nói, “Vấn đề này không có biện pháp lập tức giải quyết, thế nhưng phong sát lần này nhiều nhất duy trì liên tục ba tháng là có thể hóa giải, Đường Phong cậu sau đó chú ý Vệ Đạo Minh người này hơn một chút.”

Lục Thiên Thần luôn luôn cho Đường Phong một loại ảo giác không gì làm không được, cậu nửa nói đùa hỏi: “Ngay cả anh cũng không có cách sao?”

“Có cách, nhưng cần từ từ sẽ đến.” Lục Thiên Thần mỉm cười, dường như ẩn dấu một ít bí mật.

“Một vị quan chức quốc nội có thể chi phối dư luận nhất thời, nhưng không có khả năng cả đời, giống như chúng ta hiện tại cũng có thể dùng các loại biện pháp đem chuyện phong sát này chậm rãi đè xuống. Cho nên cứ từ từ là được, đối phương dù sao cũng là đại nhân vật cấp trên, chính việc kinh doanh của anh cũng không sạch sẽ, không nên bởi vì loại chuyện nhỏ này mà kéo mình tiến vào.”

Đường Phong nhẹ nhàng lắc đầu, cậu biết Lục Thiên Thần lưu ý cậu, thế nhưng thân ở trong giới giải trí chung quy cũng sẽ gặp phải đủ loại chuyện, được rồi, tuy rằng cậu vẫn là lần đầu gặp phải loại chuyện phong sát này.

Thế nhưng cũng chỉ là ba tháng ngắn ngủi thôi, đối với cậu cũng không tạo thành thương tổn thực chất nào, thổi phồng không thổi được cả đời, kiên kiên định định đóng phim mới là điều chân chính cậu cần làm.

“Cậu đây là đang quan tâm tôi?” Ngồi ở phía sau bàn công tác, Lục Thiên Thần mỉm cười với cậu, không biết từ lúc nào bắt đầu người đàn ông núi băng mặt than cho Đường Phong ấn tượng đầu tiên rất tệ hại này càng ngày càng thích cười.

“Kỳ thực anh cười rộ lên khiến người ta cảm giác rất tốt, hẳn là cười nhiều một chút.”

“Giống như vậy?” Nói, độ cong khóe môi của Lục Thiên Thần càng thêm lớn, mặt mày cũng theo đó dịu dàng hơn, lúc người này dịu dàng có thể đem trái tim người khác hòa tan.

“Rất không tệ, về phần có phải là tôi quan tâm anh hay không, dù sao anh chính là ông chủ của tôi, nếu như ngay cả anh cũng treo, vậy nhân viên nho nhỏ tôi đây rất có thể sẽ chẳng có chỗ nào để đi.” Đường Phong đứng lên, nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói rằng, “Tôi chút nữa còn phải đi thảo luận kịch bản phim mới với người của công ty, không quấy rối anh nữa.”

“Tan tầm cùng nhau ăn cơm chiều.” Lục Thiên Thần một bên mở tư liệu trên bàn, một bên nói, trong câu nói này thế nào lại mang theo một cỗ bá đạo không cho phép người khác cự tuyệt chứ?

Lời của người quen làm chủ tịch nói ra cũng không giống người thường.

Dường như ý thức được giọng điệu của mình có chút không ổn, Lục Thiên Thần lại bồi thêm một câu: “Có thể chứ?”

Chuyển ngoặt cứng ngắc này khiến Đường Phong thiếu chút nữa nhịn không được cười rộ lên, cậu gật đầu, nói: “Cùng dùng bữa với chủ tịch Lục là vinh hạnh của tôi, tan tầm gặp lại.”

Xoay người vẫy tay, Đường Phong lập tức rời đi.

Ngay lúc Đường Phong chân trước bước ra, chân sau một người vóc dáng nhỏ nhắn từ phía sau rèm cửa sổ phòng làm việc nhảy ra ngoài, hoàn hoàn toàn toàn không biết người nọ trốn ở đó từ bao giờ.

“Anh cả, có cần dịu dàng như thế không, em sắp nổi hết cả da gà rồi này.” Một bộ buồn nôn, tiểu ác ma nhe răng nhếch miệng gãi gãi cánh tay mình, thuận tiện ngồi xuống ngay trên chiếc ghế Đường Phong vừa ngồi.

Lục Thiên Thần xem ra sớm đã biết tiểu ác ma tồn tại, cúi đầu lật xem tư liệu văn kiện, cũng không có ý đi nhìn đối phương, thậm chí ngay cả dáng cười trên khuôn mặt vừa rồi cũng thu lại.

“Tiểu ác ma.” Lục Thiên Thần nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Cậu thanh niên gãi gãi đầu, cực không thèm để ý hừ hừ: “Sao?”

“Tiểu ác ma.” Lục Thiên Thần lại hô lần nữa.

“Anh cả, có chuyện gì anh nói, gọi tên của em làm gì?”

“Cậu còn biết tôi là anh cả của cậu sao?” Tiếp tục cúi đầu lật xem tư liệu, Lục Thiên Thần lấy bút viết ghi nhớ trên tư liệu.

“Anh vẫn luôn là anh cả của em, em đâu dám quên, năm xưa nếu không có anh cả, em sớm đã chết.” Tiểu ác ma lập tức thẳng tắp sống lưng nói như lập thệ, “Đời này anh vẫn luôn là anh cả của em!”

“Tôi có thể cứu cậu, cũng có thể giết cậu.” Nhẹ nhàng nói một câu.

Một câu khiến cậu thanh niên giống như bị giội nước lạnh từ đầu xuống chân.

Tiểu ác ma nhìn ánh mắt Lục Thiên Thần dần dần lạnh xuống, dù là kẻ ngu si cũng có thể phát hiện trong câu nói kia ẩn dấu mùi vị uy hiếp cảnh cáo gì, huống chi là cậu trời sinh làm sát thủ.

“Anh cả, em làm sai chỗ nào sao?” Đã lâu không thấy hình dạng Lục Thiên Thần lạnh lùng tức giận, cậu thanh niên hơi rụt lui thân thể xê dịch vào trong cái ghế.

“Cậu thông minh như vậy còn đoán không được, cần tôi nói ra sao?” Ngừng bút, Lục Thiên Thần đem văn kiện trong tay ném cho tiểu ác ma, ánh mắt lạnh lẽo trước sau như một, “Nhiệm vụ mới của cậu.”

“Anh cả. . . Là bởi vì người đàn ông kia sao? Bởi vì em mắng anh ta. . .”, trong mắt dường như có chút tủi thân, hai tay tiểu ác ma nắm chặt kẹp tư liệu.

Dường như rất không hài lòng với câu trả lời của cậu, giọng nói của Lục Thiên Thần lạnh hơn: “Từ lúc nào cái đầu của cậu trở nên ngu xuẩn như vậy?”

Mỗi một chữ đều giống như lưỡi dao băng cắt lên trên ngực cậu thanh niên.

“Mặc kệ ngày đó cậu mắng hoặc là làm bị thương Đường Phong hay ai khác, nguyên nhân căn bản nhất cậu nhìn không thấy sao? Làm thuộc hạ, tôi cần sự phục tùng của cậu, mà không phải bởi vì đố kị hoặc là tâm lý không cân bằng liền chống đối thủ trưởng, thậm chí vi phạm mệnh lệnh của thủ trưởng. Là tôi mấy năm nay quá nuông chiều cậu, khiến cho cậu bị chiều thành cái dạng này.”

Lục Thiên Thần lạnh nhạt nhìn cậu thanh niên, ngôn ngữ tuy rằng bình thản, nhưng thật sâu cất giấu cảnh cáo.

“Nể cậu theo tôi nhiều năm như vậy tôi cho cậu một cơ hội, nhưng cũng chỉ có một cơ hội duy nhất.” Chậm rãi tựa lên lưng ghế, Lục Thiên Thần mỗi chữ mỗi câu nói, “Lần sau, cậu không cần phải trở về.”

Một sát thủ mất đi tổ chức lớn mạnh bảo hộ, đối mặt chỉ có từng ngày từng đêm truy sát đến từ thế lực khắp nơi, dù lợi hại thế nào cũng sẽ có lúc mệt mỏi, sẽ có lúc sơ sẩy.

Mà “sẽ có lúc” này, rất có thể chính là tử vong.

Lục Thiên Thần nói được sẽ làm được, một mặt dịu dàng của người đàn ông này cậu đã từng thấy, thế nhưng một mặt hắc ám và tàn nhẫn khác tiểu ác ma rõ ràng hơn bất kỳ ai.

Đường Phong quay phim lại nhận giải thưởng lần thứ hai xuất hiện ở tập đoàn Thiên Thần có thể nói là khiến cho không ít người chú ý, một vị chủ tịch công ty lớn có một vị minh tinh cùng làm việc bên người là chuyện bình thường không thể bình thường hơn, được ông chủ lớn nâng đỡ cũng là chuyện có thể hiểu, mà lúc trước Đường Phong ra vào phòng làm việc của Lục Thiên Thần, mọi người ở đây đại khái cũng thật không ngờ Đường Phong sẽ có kiệt tác thuộc về mình nhanh như vậy.

Đã có người nâng đỡ, bọn họ tin tưởng Đường Phong khẳng định sẽ bật dậy, nhưng từ ấn tượng lúc trước của bọn họ đối với Đường Phong đến xem nhiều lắm cũng chỉ là có thêm chút danh tiếng, thành công không được lâu.

Lúc này đây Đường Phong trở về khiến mọi người chọc vỡ kính mắt, Đường Phong lúc nào từ diễn xuất cứng ngắc bản lĩnh lời kịch kém cỏi, trở thành Đường Phong hiện tại biểu diễn tác phẩm quốc tế của đạo diễn lớn lại nhận được ảnh đế Venice?

Cho nên có thể nói từ lúc vừa mới xuất hiện trong công ty, Đường Phong liền không biết tiếp nhận ánh mắt chăm chú từ bao nhiêu người.

Nhất là một vài người nội bộ công ty có thể xem 《ác ma đường mòn 》trước khi bị quốc nội cấm truyền bá, phần đông là người đã xem bộ phim đó, mặc kệ cả trai lẫn gái, cũng không biết chuyện gì xảy ra, vừa nhìn thấy Đường Phong đi tới liền có vài người mặt đỏ cúi đầu, nhưng lại luôn luôn nhịn không được liếc mắt nhìn sang.

Sau đó tiểu Vũ luôn thích lấy việc này trêu chọc Đường Phong, nói là ngay cả đàn ông trong công ty xem 《ác ma đường mòn 》đều nhịn không được có chút động lòng với cậu, nói là đoạn phim kích tình giữa Đường Phong và Chino kia khiến người xem mặt đỏ tim đập song song lại nhịn không được xem thêm lần nữa, khiến cho rất nhiều người đều chạy nhanh về nhà tìm bạn gái hoặc vợ, để tránh khỏi đi vào con đường không lối về.

Lời này Đường Phong nghe thiếu chút nữa cười chết, được rồi, đây có thể coi như là một loại khẳng định đối với diễn xuất của cậu đi.

 

 

Đệ tam thập bát chương: Bộ phim mới.

 

“Đây là những kịch bản được chọn ra lúc trước.” Trong phòng hội nghị, tiểu Vũ đem mấy kịch bản được đánh dấu lại đều đặt trước mặt Đường Phong, phân biệt giải thích rõ.

“Kịch bản này nói về hài kịch ái tình đô thị, nhưng không có nam chính số một tuyệt đối, là từ một vài cố sự nhỏ xâu chuỗi tạo thành, đây là bộ phim tôi đã nói với anh, Vệ Đạo Minh tự mình làm người chế tác chuẩn bị quay phim, phương diện này tuy rằng không có nam số một rõ ràng, thế nhưng cái tên kia khẳng định chính là vai nam chính.”

Tiểu Vũ dường như rất không thích Vệ Đạo Minh, lúc giới thiệu cũng là buồn bã ỉu xìu không có gì hay.

“Sau đó số 2 là một tác phẩm của đạo diễn phim văn nghệ, tôi nghĩ chúng ta vẫn là tạm thời bỏ qua thì hơn”, tiểu Vũ nhíu nhíu mày, ngón tay đẩy đi kịch bản có bìa màu đỏ.

“Tôi đã xem qua kịch bản này, viết cũng không tệ, mặc dù có chút nặng nề.” Đường Phong xoa cằm gật đầu, cậu còn chưa có cơ hội nếm thử loại điện ảnh đề tài nặng này.

Trên thực tế Đường Phong chỉ ở quốc nội hơn nửa năm hỏi: “Vì sao không được? Tôi thấy đạo diễn của nó cũng khá nổi danh quốc nội mà.”

Tiểu Vũ liên tục lắc đầu: “Không được, anh hiện tại vừa mới bị phong sát, đề tài của bộ điện ảnh còn mẫn cảm hơn nhiều so với đồng tính, tuy rằng có thể đưa ra nước ngoài đi tham gia liên hoan phim và thi đấu, nhưng quốc nội nhất định là phong sát, nếu Vệ Đạo Minh muốn đối phó với anh, anh ta liền có năng lực lần nữa lấy điểm này đến công kích anh.”

“Nhưng đạo diễn cuộn phim này không phải rất có danh tiếng tại quốc nội sao?”

“Vậy thì thế nào, anh ta công kích anh chứ không nhất định sẽ đi công kích đạo diễn kia, hơn nữa, hậu trường của Vệ Đạo Minh rất cứng, chúng ta vẫn là không nên để anh ta có cơ hội ngáng chân.” Tiểu Vũ khuyên, “Tôi biết anh thích kịch bản này, thế nhưng thế cục hiện tại vẫn là tạm thời không nên đụng vào thì hơn.”

Đường Phong gật đầu, cậu cũng không phải loại người không hiểu lý lẽ, tiểu Vũ nói có lý, cậu cũng chỉ có thể tạm thời buông tha kịch bản này.

Nhưng khi cậu lật xem mấy kịch bản được chọn ở trước mặt, Đường Phong phát hiện sao không có mấy cái cậu thích ở bên trong.

“Hình như thiếu mấy cái.”

“Anh không nhìn lầm, đích thật là thiếu, thế nhưng mấy kịch bản kia cũng không phải không thể nhận, mà là đạo diễn không cho phép anh nhận.” Hừ lạnh một tiếng, tiểu Vũ căm giận bất bình ngồi xuống, “Là bởi vì mấy đạo diễn kia biết cấp trên có một đại nhân vật tùy thời đối phó với anh, cũng biết tin tức anh bị phong sát, bọn họ không muốn dính vào anh, thẳng thắn ngay cả kịch bản cũng thu về”, nói cho cùng, chẳng qua là sợ nhỡ đâu điện ảnh Đường Phong diễn, cuối cùng cấp trên không phê duyệt.

“Được rồi, cô cũng đừng nóng giận, bọn họ làm vậy cũng có lý của bọn họ, không cần phải vì mình tôi mà bất chấp phiêu lưu lớn như vậy.” Đường Phong cười cười, chỉ vào kịch bản nói, “Ở đây không phải còn có mấy kịch bản không tệ sao, chúng ta xem lại.”

Đem kịch bản còn lại đều lấy ra nhìn một chút, Đường Phong rất nhanh phát hiện còn lại hoặc là biểu diễn vai phụ, hoặc là vấn đề kịch bản không quá ổn hay đạo diễn không tốt gì gì đó.

Những kịch bản này nếu như đưa cho Lý Nguy, phỏng chừng Lý Nguy sẽ trực tiếp ném vào thùng rác.

Lấy góc độ của Fiennes đến xem, thật đúng là không có cái nào phù hợp.

Quy tắc cạnh tranh tại quốc nội kịch liệt, Đường Phong một người ảnh đế Venice nho nhỏ không có cơ sở quần chúng, mặc dù nhờ tiết mục 《ban huấn luyện siêu sao 》và 《 tình nhân trong mộng 》 mang đến một nhóm fan trước đó, thế nhưng so với nhất tuyến quốc nội chân chính hiện nay vẫn là kém một khoảng lớn.

Bộ phim quốc nội lớn chân chính, nếu như không phải Lục Thiên Thần bên này đầu tư, thật đúng là không có mấy người dám đánh bạo dùng tân binh như Đường Phong.

Nhìn đến nhìn đi, sao cứ cảm thấy cũng chỉ có hài kịch ái tình đô thị của Vệ Đạo Minh kia tương đối thích hợp?

“Chúng ta xem lại đi, dù sao còn hơn hai tháng mới tới hoạt động dự họp cộng đồng”, tiểu Vũ cũng phát hiện điểm này, an ủi mình nói một câu như thế.

Đường Phong gật đầu, thế nhưng cậu trực tiếp đem kịch bản của Vệ Đạo Minh giao cho tiểu Vũ: “Nếu như vậy từ chối hết đi.”

“Kể cả Vệ Đạo Minh?” Tiểu Vũ tuy rằng ghét Vệ Đạo Minh, nhưng Vệ Đạo Minh làm người chế tác điện ảnh khẳng định sẽ không tự mình hãm hại mình, điện ảnh phát hành tuyệt đối có bảo đảm, tuyên truyền cũng khẳng định sẽ dùng sức lực lớn, bộ điện ảnh vừa mới trù tính, liền không biết có bao nhiêu người muốn chen vào.

“Đúng.” Nhìn quen sóng to gió lớn, cũng từng diễn điện ảnh có trình độ chế tác cao, nhưng nếu Đường Phong chỉ bởi vì một chút cám dỗ này đã nhịn không được nhảy vào bẩy rập của đối phương, vậy đời trước của cậu quả thực là sống uổng phí.

Thấy thái độ Đường Phong kiên quyết, tiểu Vũ cũng không nói gì thêm: “Được, đều nghe lời anh!”

Buổi chiều công ty có một vị khách tới, ngồi trong quán cà phê công ty, Trần Minh Húc uống cà phê Đường Phong mời, khen ngợi cà phê được người mời quả thực là rất ngon.

“Mấy ngày nay cậu không đi làm sao, có thời gian rỗi tới xem tôi?” Đường Phong cười cầm bình cà phê rót thêm cà phê cho Trần Minh Húc, lúc ở Venice cậu từng liên hệ với Trần Minh Húc, mấy ngày hôm trước người này chạy tới Nhật Bản và Hàn Quốc quay tiết mục ngoại cảnh, hình như hôm qua mới trở về.

“Tôi cũng không phải người cuồng công tác mỗi ngày đều đi làm, tốt xấu cũng phải có ngày nghỉ, được rồi, trước đó anh đi du lịch chỗ nào cũng không nói cho tôi biết một tiếng, gọi điện thoại cho anh cũng không được, nếu không phải hỏi người của công ty anh biết anh đi du lịch, tôi đúng là nghĩ anh bị người bắt cóc đấy.”

Giơ lên tách cà phê hưởng thụ, không ngờ Trần Minh Húc liền nói trúng sự thực.

Đúng vậy, cậu đích thật là bị người bắt cóc, còn thuận tiện bị người ăn sạch sẽ.

Hai tay đặt lên trên bàn, Đường Phong giương mắt cười: “Sao cậu biết tôi không phải thực sự bị người bắt cóc?”

“Thật hay giả vậy, nói cho tôi biết là ai bắt cóc anh, sẽ không là cái gì siêu cấp trùm mafia đấy chứ? Ha ha, tôi biết rồi, khẳng định là lúc du lịch anh phóng điện chung quanh, kết quả giật trúng một ông trùm mafia, người ta coi trọng anh, thẳng thắn trói anh về làm áp trại phu nhân, thuận tiện ăn sạch sẽ.”

Trần Minh Húc thuận miệng vừa nói, cư nhiên nói đúng tám chín phần mười.

Đường Phong cười đến cúi đầu, liên tục gật đầu: “Không. . . Không sai.”

“Anh thật đúng là đóng phim quá nhiều, loại chuyện này nói ra ai tin chứ.” Trần Minh Húc không khách khí khinh bỉ Đường Phong, đột nhiên kéo gần khoảng cách giữa hai người họ, nhỏ giọng nói, “Này, nghe nói Vệ Đạo Minh mời anh đóng phim đúng không?”

“Ừ, sao cậu biết?”

“Tôi xin anh, có phải là anh không xem tin tức trên internet không, xem vài diễn đàn trên đó, mặt trên đều có người yêu sách, nói Vệ Đạo Minh rất thưởng thức anh, dự định mời anh biểu diễn điện ảnh của anh ta.” Trần Minh Húc xem thường chậc một tiếng, hừ nói, “Tên kia thủ đoạn thật cao, rõ ràng là anh ta chèn ép anh, bên này lại giả làm người tốt như đi bố thí cho anh diễn điện ảnh, anh không biết cả đám trong diễn đàn này, mỗi người đều đem Vệ Đạo Minh khen thành thánh mẫu Maria chuyển thế.”

“Sao chuyện gì cậu cũng biết thế?”

Trần Minh Húc tiếp tục khinh bỉ Đường Phong: “Tôi dù sao cũng là MC nổi danh số một số hai quốc nội, có bao nhiêu người từng lên tiết mục của tôi, muốn thăm dò một ít tin tức còn không đơn giản sao? Trên thế giới không có tường không có kẽ hở.”

Đường Phong lập tức giơ ra một ngón tay cái: “Trần đại MC, tôi sau đó đành nhờ vào cậu, nếu không cậu bao dưỡng tôi đi.” Hai người dần dần thân nhau, vui đùa cũng càng ngày càng nhiều.

“Coi như hết, ảnh đế Venice như anh tôi cũng không có tiền bao dưỡng, nếu tôi thực sự bao dưỡng anh, chủ tịch Lục nhà anh còn không tìm người giết tôi.”

Nói nói cư nhiên kéo tới trên người Lục Thiên Thần.

Trần Minh Húc gian giảo hì hì nhìn Đường Phong, cười đến không có ý tốt: “Thành thật khai đi, anh và Lục Thiên Thần hiện tại có phải là cặp với nhau rồi không?”

“Cậu thật bát quái.”

“Mau nói cho tôi, nếu không tôi cũng phong sát anh, không cho anh lên tiết mục của tôi.” Lập tức biến thành uy hiếp.

Đường Phong lập tức giơ tay đầu hàng: “Trần đại MC, giơ cao đánh khẽ, tôi ăn ngay nói thật, tôi và Lục Thiên Thần hiện tại không hề cặp với nhau, chỉ là. . . Quan hệ có chút phức tạp thôi.”

Có thêm Charles và Albert, quan hệ này đâu chỉ là phức tạp có thể hình dung.

“Được lắm! Quan hệ có chút phức tạp còn chưa cặp kè với nhau, tôi nói anh trước đây không phải yêu anh ta yêu đến muốn chết muốn sống sao, sao hiện tại nhìn như là anh xa cách Lục Thiên Thần, ngược lại là tên kia mỗi ngày nhìn anh như nhìn cái gì ấy, người ngoài như tôi còn nhìn ra được hiện tại anh ta mới là yêu anh yêu đến chết đi sống lại.” Trần Minh Húc mạnh vỗ bàn.

“Sao cậu lại nói khoa trương như vậy.”

“Chỗ nào, tôi đây không phải ăn ngay nói thật sao?” Trần Minh Húc lầm bầm hai tiếng, đắc ý cười nói, “Nhưng mà như vậy cũng tốt, lúc trước Lục Thiên Thần xa cách anh, anh hiện tại cũng xa cách anh ta, ngoắc tay là đến, vẫy tay là đi, loại cảm giác này thực sự là tốt, anh nên phát huy nhiều hơn.”

“Tôi là người như thế sao?” Hiện tại đến phiên Đường Phong khinh bỉ Trần Minh Húc, “Được rồi được rồi, đình chỉ từ đây, đừng nói đến Lục Thiên Thần nữa.”

“Được rồi, xem anh xấu hổ kìa.”

Đường Phong nở nụ cười, cậu đã thật lâu không có xấu hổ.

“Tôi lúc này tìm anh là có chuyện nghiêm chỉnh, quốc nội có một đạo diễn nổi danh ôm một bộ điện ảnh chuẩn bị đã bốn năm, gần đây đang tìm người, hơn nữa tìm chính là tân binh, tôi nghĩ anh có thể đi thử một lần.” Trần Minh Húc lặng lẽ nói, “Tin tức nội bộ đấy, tin tuyển chọn chân chính sẽ truyền bá vào cuối tuần tới, đạo diễn này ngày kia sẽ đến tiết mục của tôi, anh liền thừa dịp này đi thăm dò trò chuyện với ông ta cho tôi, tự tiến cử một chút.”

“Còn hơn mấy cái trò vụn vặt của Vệ Đạo Minh, tác phẩm của đạo diễn này mới là chế tác lớn chân chính.” Trần Minh Húc đắc ý cười, “Vệ Đạo Minh cũng muốn đi, chẳng qua đã bị đạo diễn trực tiếp từ chối khéo rồi.”