Edit: Huyết Vũ.

Đệ tứ thập tam chương: đề ra nghi vấn.

“Hiện tại mời các vị khách quý của chúng ta đều đứng lên trên đài, để chúng ta cùng nhau chứng kiến nhất khắc kích động nhân tâm này. . .” Từ thiện phát sóng trực tiếp vào buổi tối, MC trên đài lưỡi uốn ba tấc không ngừng động viên bầu không khí hiện trường, phàm là các vị khách quý minh tinh đại diện làm từ thiện đều nhất nhất lên đài, trong đó cũng bao gồm Đường Phong.

Đoàn đội cho rằng cậu hẳn là tham gia nhiều hoạt động từ thiện sẽ có trợ giúp đề thăng hình tượng công chúng, Đường Phong cũng không đem công tác đơn thuần này làm một loại công trình thể diện hoặc là theo khuôn phép cũ, cậu cam tâm tình nguyện lấy thân phận minh tinh tham dự hoạt động từ thiện dùng hết khả năng của cậu cung cấp viện trợ cho những người yếu thế.

Minh tinh làm từ thiện thường thường sẽ mang đến rất nhiều vấn đề, đương nhiên đây đều là chuyện tại quốc nội.

Quyên góp ít có người mắng, không quên góp cũng có người mắng, dù cậu mỗi ngày đều làm từ thiện cũng sẽ có người nói cậu hư tình giả ý đang quảng cáo mình.

Quảnh cáo cũng tốt, hư tình giả ý cũng được, chỉ cần trên thực tế người cần giúp đỡ đều được viện trợ, sao chuyện này không phải một loại chuyện tốt?

Cậu cũng sẽ không cả ngày không có việc gì chung quanh tham gia buổi tối từ thiện, lại càng không đem chuyện tốt mình làm rêu rao khoe khoang khắp chung quanh, chỉ cần không thẹn với lương tâm, thế thôi.

Trên đài ngoại trừ Đường Phong còn có mấy người nam nữ minh tinh đang nổi, trong đó cũng có vai nam trẻ dân quốc và Vệ Đạo Minh, về phần Ca Trần cũng không ở trong hàng ngũ này, nghe nói tình cảnh hiện tại của Ca Trần không tốt lắm.

Mấy người minh tinh phân biệt theo thứ tự đứng cùng nhau, chỉ là Vệ Đạo Minh dường như cố ý cách ly Đường Phong, nhiệt tình kéo mọi người về bên cạnh mình, phần lớn minh tinh đã thành danh cũng có quen thuộc với Vệ Đạo Minh một chút, cũng liền dán chặt với Vệ Đạo Minh.

Cứ như vậy liền có vẻ Đường Phong một người có chút lẻ loi đứng một bên, bị mọi người ngăn cách ra bên ngoài.

Sau khi xuống đài tiểu Vũ đối với việc làm vừa rồi của Vệ Đạo Minh cực kỳ khinh thường song song lại cực kỳ phẫn nộ, tức giận đến mức cô thiếu chút nữa mắng thô tục ở ngay tại chỗ.

“Chưa từng thấy ai dối trá như thế, làm chuyện lén lút rõ ràng như thế cũng không ngại mất mặt.” Tiểu Vũ hít sâu một hơi, cô và Đường Phong tạm thời từ hội trường đi ra hít thở không khí, bên trong hiện tại cũng chỉ là chuyện hai bên kết thân uống rượu, không có quá nhiều quan hệ với bọn họ.

Người trong giới sợ đắc tội chỗ dựa vững chắc của Vệ Đạo Minh nên cơ bản đều không dám đi lại quá gần với Đường Phong, tuy rằng cũng sẽ chào hỏi nói chuyện phiếm, nhưng thực chất cũng chỉ là tùy tiện nói hai câu mà thôi.

Cùng với hai bên hỏi han hư tình giả ý, không bằng thẳng thắn đi ra ngoài hóng gió, dù sao công tác bản chức Đường Phong phải làm cũng đã hoàn thành, không cần phải tận lực đi làm cái gì đó.

Huống chi cậu cũng không thích vào lúc làm từ thiện thêm vào cái tâm công danh lợi lộc.

“Không nên đi khảo nghiệm tiết tháo và điểm mấu chốt của một người diễn viên, cô sẽ thất vọng.” Vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu tiểu Vũ, Đường Phong vừa cười vừa nói, “Phỏng chừng ngày mai sẽ xuất hiện tin tức cái gì mà tôi bất hòa với mọi người, bởi vì tính cách không tốt mà bị bài xích gì gì đó, đành phiền phức cô, tiểu Vũ mỹ nữ.”

“Phiền phức cái gì, đây đều là chuyện tôi phải làm, ai, nhưng mà anh nói rất đúng, Vệ Đạo Minh không phải đèn cạn dầu, tôi phải trở lại tìm người thương lượng đối sách.” Đột nhiên nghĩ tới cái này, tiểu Vũ nói, “Đường Phong, không muốn ở lại vậy đi cùng tôi đi, tôi đưa anh về.”

“Không được, cô tự về trước đi, tôi về sớm quá không tốt lắm.”

“Cũng đúng, vậy tôi đi trước, có chuyện gì nhớ kỹ liên hệ điện thoại.”

“Ừ, biết rồi.”

Tiểu Vũ vội vội vàng vàng rời đi.

Đường Phong tựa trên vách tường, nói: “Ra đi, lấy sự lợi hại của các người cư nhiên để tôi phát hiện các người đang theo dõi tôi, hẳn là muốn gặp mặt tôi phải không?”

Sau khi cậu nói xong không qua bao lâu, Ivan mặc áo khoác ngoài cùng với hai người trợ thủ của anh bước ra.

“Các cậu trông coi ở bên cạnh.” Phân phó hai người trợ thủ đi sang bên cạnh, Ivan một mình đi về phía người kia.

“Cậu rất thông minh.” Ivan nhìn mắt Đường Phong, không nóng không lạnh nói.

Đường Phong cũng nhìn mắt Ivan, bình bình thản thản: “Bị paparazzi theo nhiều, tính cảnh giác sẽ tăng cao không ít.”

Ivan không có phản ứng gì, Đường Phong nghĩ thật là có chút không thú vị, người Anh cậu quen đều rất hài hước vui vẻ, rất ít có người nghiêm trang như Ivan.

Không phải muốn thay Charles nói, Đường Phong là thật rất khó tưởng tượng Charles sẽ ở cạnh Ivan như thế nào, con gấu thích sự rộn rã kia phỏng chừng sẽ bị Ivan lạnh chết, sau đó biến thành gấu bắc cực?

Đường Phong bị ý nghĩ của mình khiến cho nở nụ cười, nụ cười này tới đột nhiên lại kỳ quái, khiến Ivan nghi hoặc nhìn chằm chằm Đường Phong một trận, sắc mặt theo đó cũng trở nên khó coi.

“Cậu đang cười nhạo tôi sao?”

“Không, tôi không có, sao anh lại cho rằng như thế?” Ivan cũng không có chỗ nào khiến cậu cười nhạo đúng không? Sinh ra trong gia đình tốt đẹp, bề ngoài và công tác ưu tú, Đường Phong không có lý do đi cười nhạo vị sĩ quan cảnh sát như vậy.

“Bởi vì Charles bị cậu mê hoặc đến thần hồn điên đảo, thậm chí nguyện ý vì cậu mà đi làm một ít chuyện tà ác khiến người ta cảm thấy đáng sợ.”

“Tôi không có sức hấp dẫn lớn đến vậy, sĩ quan Ivan quá đề cao tôi rồi.” Đường Phong lắc đầu, nửa câu sau của Ivan khiến cậu có chút lưu ý, nếu như cậu đoán không sai, kế tiếp Ivan hẳn là muốn liệt kê Charles là vì Đường Phong người này làm chuyện táng tận thiên lương đến thế nào, lấy chuyện này tăng thêm cảm giác mang tội của cậu.

“Đây là sự thực, cậu không cần khiêm tốn.” Ivan từng câu từng chữ nói, “Sự thực chính là, Charles vì cậu mà hiện tại hợp tác với đám buôn lậu súng ống đạn dược cực lớn của Mỹ, tổ chức hình quốc tế Anh quốc chúng tôi hiện tại không có cách nào khống chế được anh ta, cậu biết sẽ có bao nhiêu người vô tội chết dưới súng buôn lậu không?”

Đường Phong không nói chuyện, tuy rằng tất cả đều dựa theo sự tưởng tượng của cậu mà tiến hành.

“Hôm nay cậu tới đây là để tham gia hoạt động từ thiện phải không? Ngài Đường, tôi cho rằng cậu là người tốt, thế nhưng hiện tại mặc dù không phải là ý muốn của cậu, trên thế giới này vẫn có người vì cậu mà chết.” Ngôn ngữ khẳng định lại trực tiếp, giống như Đường Phong thật sự là người có tội đã phạm vào sai lầm, “Khi cậu ở chỗ này cố gắng cứu lại sinh mệnh một người, rất có thể ở nơi khác trên thế giới này sẽ có mười người bởi vì Charles bởi vì cậu mà chết.”

Nếu như là minh tinh bình thường, đối mặt với một người hình cảnh quốc tế hàng thật giá thật phỏng chừng đã sớm bị dọa sợ.

“Tôi không quá hiểu lời anh nói, sĩ quan Ivan.” Đường Phong nói rằng, “Dựa theo lời anh, Charles hiện tại đang làm chuyện xấu, anh ta là vì tôi, thế nhưng anh ta làm chuyện xấu sẽ mang đến cho tôi cái gì? Ví dụ như lời cảnh cáo và đề ra nghi vấn đến từ một vị sĩ quan cảnh sát ưu tú của tổ chức hình quốc tế Anh quốc sao?”

Đường Phong không để Ivan nói tiếp, cậu tiếp tục nói rằng: “Để chúng ta một lần nữa đem ý nghĩ của mình nói rõ, Charles hợp tác với bọn buôn lậu súng ống đạn dược là vì khiến mình trở nên càng lớn mạnh càng có quyền ngôn ngữ, tôi nói đúng không? Tôi nghĩ hẳn là đúng. Như vậy vì sao anh ta lại làm vậy? Tôi không rõ anh luôn miệng nói vì tôi là chuyện gì xảy ra, sĩ quan Ivan anh quá đề cao tôi, lực ảnh hưởng của tôi đối với Charles không hề lớn như trong tưởng tượng của anh.”

“Cậu có ý kiến khác, hay là đang cố ý giải vây cho mình?” Ivan hỏi.

“Như vậy tôi muốn hỏi sĩ quan Ivan một câu, tổ chức hình cảnh quốc tế Anh quốc các anh lẽ nào không nghĩ tới, nếu như không phải các anh lật lọng trước, Charles hiện tại sao lại tiếp tục mở rộng thế lực hắc ám của anh ta?” Đường Phong lắc đầu, khe khẽ thở dài.

“Tôi tin tưởng trên thế giới này tồn tại chính nghĩa, nhưng thế giới này người đại diện cho chính nghĩa cũng sẽ phạm sai lầm. Sĩ quan Ivan, các anh so với tới đây làm khó một người bình dân phổ thông như tôi, vì sao không tìm nguyên nhân ngay trên người mình?”

“Sao cậu biết chúng tôi không có? Tôi hiện tại đứng ở chỗ này, từ Anh đến đây, chính là vì bù đắp sai lầm chúng tôi đã phạm phải, Đường Phong, chúng tôi cần đối thoại với Charles, chúng tôi sẵn lòng hợp tác với anh ta, mong muốn anh ta có thể suy nghĩ một chút.” Ivan bắt đầu nói ra mục đích của chuyến đi này.

“Như vậy các anh hẳn là đi tìm anh ta, mà không phải tới tìm tôi.”

“Cậu biết anh ta ở đâu.”

“Không, tôi không biết.” Đường Phong nở nụ cười, “Giọng điệu của anh chắc chắc như thế khiến tôi rất bối rối, như vậy đi sĩ quan Ivan, nếu như tôi thực sự gặp được Charles tôi sẽ giúp anh truyền lời, nhưng là không hơn.”

“Nếu như cậu thực sự muốn vì nhân dân thế giới làm gì đó, Đường Phong, cậu hẳn là biết cậu cần phải làm gì.” Ivan tiếp tục tâng bốc Đường Phong, điều này làm cho cậu cực kỳ ăn không tiêu.

“Cuộc trò chuyện đến đây kết thúc, mong muốn chúng ta không gặp lại nhau.” Hai tay giơ lên, lúc Đường Phong vừa vặn xoay người, một người đàn ông từ trong hội trường đi ra, nhìn qua dường như đang tìm Đường Phong.

Người đàn ông này đương nhiên sẽ không là Charles.

“Đường Phong.” Lục Thiên Thần mặt không biểu cảm đi tới, trên đường nhẹ nhàng liếc nhìn Ivan, “Bọn họ làm khó cậu?”

“Không, không có, chỉ là tùy tiện nói một chuyện.” Đường Phong nhìn theo phương hướng Lục Thiên Thần đi tới, trên mặt đất không biết ngã xuống hai người từ lúc nào, nhìn qua như là hai người trợ thủ của Ivan.

“Bọn họ chỉ ngất thôi, ” Lục Thiên Thần lại bổ sung một câu, “Không phải tôi ra tay trước.”

“Đây không tính là tập kích cảnh sát chứ?” Đường Phong liếc nhìn Ivan, người sau không lên tiếng, chỉ là híp mắt nhìn Lục Thiên Thần.

Lục Thiên Thần không nói cái gì, chỉ là vào lúc mang theo Đường Phong rời đi nhẹ nhàng liếc nhìn Ivan, người sau đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Có thể im hơi lặng tiếng giải quyết hai người trợ thủ đắc lực của anh, đây không phải thân thủ của một vị chủ tịch công ty giải trí bình thường có.

Bên người người đàn ông tên Đường Phong này, vì sao lại có nhiều kẻ kỳ quái lại thần bí như vậy?

Lông mày Ivan dần dần nhíu lại, tình huống so với sự tưởng tượng của anh phức tạp hơn.

 

Đệ tứ thập tứ chương: Tăng cân ( thượng )

Trực tiếp đi tới bãi đỗ xe dưới lòng đất, Lục Thiên Thần lấy xe đưa Đường Phong về.

“Anh ta nói chuyện gì với cậu?” Một bên giật lại cửa xe vị trí phó lái, một bên hỏi.

“Ngoại trừ Charles, Ivan sẽ không bởi vì chuyện khác mà tới tìm tôi.” Đường Phong đỡ cửa xe khom lưng ngồi xuống, Lục Thiên Thần rất nhanh từ một bên khác lên xe.

“Cậu ta lại hỏi cậu Charles ở nơi nào?”

Vặn chìa khóa khởi động xe, Lục Thiên Thần lái xe ra ngoài cao ốc hội trường, bầu trời thành thị phồn hoa là một mảnh bóng đêm sương mù, ánh sao cùng với ánh đèn chiếu rọi lẫn nhau, minh tinh ở trên đài phải chịu ánh mắt săm soi của người khác, xuống đài cũng chỉ là một người bình thường.

“Rất đáng tiếc tôi không biết Charles đang ở đâu, được rồi, chúng ta không nói đến chủ đề này nữa, nói tiếp đầu tôi đều sắp choáng váng.” Tựa đầu lên lưng ghế, Đường Phong mở cửa sổ xe hít sâu một hơi, gió đêm lành lạnh nhè nhẹ quất lên khuôn mặt cậu.

“Đóng cửa sổ lại đi, trời mưa rồi.”

Tay chắn trước mặt, Đường Phong hơi mở mắt từ kẽ ngón tay nhìn mưa bụi lung tung tung bay trong gió đêm, giống như vô số ngân châm nhỏ như sợi tóc rơi xuống, dưới ngọn đèn bên cạnh đường lộ ra ánh sáng tinh tế.

“Buổi tối anh có việc không? Nếu như không có việc gì đặc biệt, vậy liền lái xe hóng gió đi, không cần phải gấp gáp đưa tôi về.” Ra đến đường phố thương nghiệp phồn vinh náo nhiệt, mọi người mở ô dưới ánh đèn nê ông vẫn như cũ hưởng thụ cuộc sống thành thị về đêm, hoặc là một đám các cô gái trẻ đẹp vui cười với nhau chạy trong mưa bụi, hoặc là hai người nam nữ ân ái khoác tay nhìn nhau.

“Nhìn thế giới bên ngoài, đôi khi sẽ làm tôi có một loại cảm giác không chân thực.” Hít một hơi thật sâu, nhịn không được rùng mình một cái.

“Sẽ bị cảm.” Người lái xe nhìn người đàn ông tựa bên cửa sổ xe, một tay nắm tay lái, tay kia ấn xuống máy phát nhạc trong ô tô, chiếu sáng bóng đêm, nốt nhạc du dương dễ nghe tựa như nước chảy trong suốt tùy ý tuôn ra.

Âm nhạc này, cơn mưa này, còn có đêm này.

Khiến Đường Phong đột nhiên rất muốn nhắm mắt lại chậm rãi rơi vào trong giấc mơ bóng đêm xây dựng.

“Lục Thiên Thần, hỏi anh một vấn đề.”

“Ừ.”

“Người không có khả năng trẻ mãi, không chỉ nói vài chục năm sau, có thể hai người mặt đối mặt với nhau sau một vài năm sẽ cảm thấy chán ngấy, nếu như có một ngày tôi già đi, bị bệnh, thậm chí đến lúc trung niên mập ra béo ra còn rụng hết tóc,” Đường Phong hơi nghiêng đầu, một tay che mưa bụi, hỏi, “Anh còn có thể đối tốt với tôi tựa như lúc này không?”

“Tôi sẽ đối tốt với cậu.”

“Sẽ giúp đỡ cung cấp tiền tài, vậy còn tình cảm, anh nghĩ tới chưa?” Đường Phong đem vấn đề đưa vào trong hiện thực hóa, lấy tư bản và tính tình của Lục Thiên Thần, cho dù sau đó hai người bọn họ dần dần xa nhau, Lục Thiên Thần cũng sẽ không keo kiệt đi giúp một người đã từng có một chút tình cảm.

Trợ giúp đơn giản nhất chính là cung cấp tiền tài, chỉ là Đường Phong cũng không cảm thấy sau đó mình sẽ thiếu tiền.

Xe dần dần chạy ra khỏi quảng trường náo nhiệt, hai bên đường chỉ còn lại một đoàn ánh sáng đèn đường ấm áp trong cơn mưa.

Mưa vẫn như cũ tí tách rơi xuống, triền triền miên miên nhìn qua như muốn khóc vài ngày mới chậm rãi ngừng lại.

“Nói thật đi.” Đường Phong bổ sung.

“Tôi không biết.” Lục Thiên Thần do dự nửa giây, cuối cùng vẫn là nói thật với Đường Phong.

Lời thề, cho dù nói ra cũng không thể bảo chứng có thể duy trì liên tục, vậy không bằng không nói.

“Đối với tương lai, tôi không có nắm chắc, không biết tương lai mình sẽ có bao nhiêu lựa chọn, cho nên hiện tại dù tôi trả lời cậu, nhưng có thể sau đó cũng sẽ có hành vi khác.” Chậm rãi nói song song, Lục Thiên Thần cũng lái xe chậm lại, thẳng đến ngừng xe dưới ngọn đèn ở ven đường, lưu lại một mảnh bóng ma dày đặc.

Bọn họ hiện tại dù có cảm tình, cũng gần như tồn tại thưởng thức giữa hai bên, bỏ đi thưởng thức cùng với xung động bản tính nguyên thủy mang đến, bọn họ còn lại cái gì?

Mặc kệ là Lục Thiên Thần, Charles hay Albert.

Đây là hiện trạng Đường Phong có thể nhìn ra rõ ràng, cậu và bọn họ dây dưa không rõ trong cảm tình là có đủ loại nguyên nhân, nhưng những điều này đều không đủ để duy trì cậu và bất cứ một ai trong bọn họ đi tới cuối cùng.

Cho nên sự lựa chọn của cậu chính là không chọn, thích thì ở bên nhau, không thích vậy tách ra là được.

Khi một người không còn thương mình, mặc kệ mình làm cái gì ở trong mắt đối phương đều là ngu xuẩn khiến người ta buồn chán, không còn tình yêu, chỉ còn lại một chút đồng tình khiến người ta buồn nôn.

Loại cuộc sống đáng buồn lại ràng buộc này không phải là thứ một người đàn ông có được sinh mệnh lần thứ hai sẽ đi truy đuổi.

“Hôm trước tôi đã chấp nhận một thành phẩm điện ảnh chế tác nhỏ của Mỹ.” Đường Phong nói.

Lục Thiên Thần lộ ra một chút nghi hoặc, Đường Phong tiếp tục nói: “Tuy rằng là tôi tự ý quyết định nhận nó, thù lao cũng chỉ có một triệu, nhưng tôi mong anh có thể đồng ý sự lựa chọn của tôi.”

“Nếu là sự lựa chọn của cậu, tôi sẽ đồng ý.” Trầm mặc một hai giây, Lục Thiên Thần hơi nghiêng thân, vươn tay cầm bàn tay Đường Phong tùy ý đặt trên đùi, “Đối với vấn đề vừa rồi của cậu tôi nghĩ có một bổ sung, tôi không xác định đối với tương lai, tôi cũng không cho cậu bất cứ lời hứa nào, nhưng tôi sẽ cố gắng đi tiếp cùng cậu.”

Ánh mắt đối phương trong hoàn cảnh mờ tối cũng sáng sủa giống như mắt mèo trong đêm, phối với thanh âm và ngôn ngữ của Lục Thiên Thần mang đến một loại cảm giác đặc biệt thâm trầm nghiêm túc.

“Số tuổi tôi sống kỳ thực không nhỏ, lời anh nói tôi đều có thể rõ ràng, cũng có thể hiểu.”

Cậu sẽ không giống như lúc còn trẻ cường liệt khát vọng tình yêu của mình vĩnh viễn sánh cùng thiên địa như vậy, nhưng mỗi người, mặc kệ là trẻ tuổi hay đã trải qua tang thương, cũng đều chờ đợi tình yêu khiến cho bọn họ có thể đi tới cuối cùng.

Điện ảnh mới, sao không phải là một thách thức mới đối với cuộc sống của bọn họ?

Đường Phong yên lặng mỉm cười, mong muốn bộ điện ảnh này có thể cho Lục Thiên Thần, Charles và Albert đều nhìn rõ, nếu như bọn họ truy đuổi vẻn vẹn chỉ là một Đường Phong bọn họ cho rằng là ưu tú, vậy khi điện ảnh quay xong, tất cả giữa bọn họ cũng có thể bởi vậy mà kết thúc.

Không, có thể không cần đến lúc quay chụp hoàn thành.

“Cái gì? !” Tiểu Vũ hầu như là lập tức nhảy dựng lên, trợn mắt há hốc mồm nhìn Đường Phong vẻ mặt thản nhiên, trong nháy mắt có một loại cảm giác vô lực nói không nên lời.

Bình thường hoạt động chọn lựa điện ảnh và dự họp người kia hầu như đều thương lượng với cô, hiện tại cứ như vậy ngồi ở trước mặt cô, như là chào hỏi với cô nói cho cô, anh ta tự ý từ hải ngoại nhận một bộ điện ảnh.

“Tôi đã thảo luận xong với bên sản xuất cùng với đạo diễn, một tháng sau sẽ tiến vào tổ kịch.”

“Không không không, không phải vấn đề này, Đường Phong anh đi thảo luận điện ảnh từ lúc nào? Chúng ta là một đội, sao anh lại tự ý làm chủ?” Hít sâu một hơi, tiểu Vũ có chút đau đầu một lần nữa ngồi xuống, “Chúng tôi đang tích cực tìm kịch bản cho anh, anh vừa mới bắt đầu bước vào giới điện ảnh, không thể vội vàng xao động như thế.”

Tiểu Vũ còn tưởng rằng Đường Phong mấy tháng nay vì không tìm được kịch bản tốt, liền thẳng thắn đi hải ngoại tự mình nhận điện ảnh.

“Tôi nghĩ đó là bộ điện ảnh không tệ, đạo diễn cuộn phim mặc dù không nổi danh trong quốc nội, nhưng ở nước ngoài lại là một đạo diễn có danh tiếng có tài hoa, chỉ là phong cách cuộn phim lại chịu tiểu chúng, cuộn phim của ông ta rất có tính khiêu chiến, tôi muốn đi thử một chút.” Mấy tháng không diễn điện ảnh, cậu đã tâm ngứa khó chịu.

Đường Phong không phải tiểu minh tinh non nớt cái gì cũng không hiểu, ưu thế của cậu là ở chỗ cậu có thể tự mình lập kế hoạch cho con đường sự nghiệp tương lai, không có quá nhiều bức thiết đối với việc thành danh.

Nên có rồi cũng sẽ có, chỉ là cần một ít thời gian mà thôi.

“Vậy anh chí ít hẳn là nói một tiếng với chúng tôi.” Tiểu Vũ trừng mắt Đường Phong, một bộ nghiêm khắc phê bình giáo huấn.

Đường Phong giơ tay lên, cười nói: “Được rồi, tôi sai rồi, chỉ có lần này, lần sau không được lấy cớ này nữa.”

“Ai, anh bảo tôi nói cái gì cho phải, tuy rằng chủ tịch Lục bảo chúng tôi cho anh tự do lớn nhất, nhưng chúng ta cũng là một đội, Đường Phong, tự anh đơn độc đi ra ngoài tìm điện ảnh khẳng định là có nguyên nhân phải không?” Tiểu Vũ cũng không ngốc, cô biết thái độ làm người bình thường của Đường Phong, người đàn ông này đột nhiên tự mình đi nhận điện ảnh còn gạt bọn họ, vậy nhất định là có lý do đặc biệt.

“Bởi vì các cô sẽ không cho tôi nhận bộ điện ảnh này.” Đường Phong vừa nói xong tiểu Vũ đã bắt đầu lộ ra biểu tình muốn khóc.

“Sao anh biết chúng tôi sẽ không cho anh nhận, ngay cả loại điện ảnh tiêu chuẩn lớn như 《ác ma đường mòn 》anh còn quay rồi, chẳng lẽ còn có cái đáng sợ hơn?” Tiểu Vũ tự nói xong liền khẩn trương, “Sẽ không là đề tài mẫn cảm gì đó chứ?”

“Không phải.” Đường Phong lắc đầu, cậu không thích quá nhiều điện ảnh liên quan đến đề tài mẫn cảm.

Thở dài một hơi, tiểu Vũ nói: “Vậy là điện ảnh gì, anh đã tự ý quyết định muốn nhận quay, vậy hiện tại chí ít cho chúng tôi biết còn làm chuẩn bị.”

Đường Phong mỉm cười nói, “Hợp tác và tài liệu khác lát nữa tôi sẽ phát đến mail cho cô, còn có phương thức liên hệ với bên chế tác vân vân, kỳ thực không cần đặc biệt chuẩn bị cái gì cả, các cô chỉ cần mua cho tôi một ít đồ ăn tăng cân là được.”

“Đồ ăn tăng cân?” Tiểu Vũ không hiểu, hình thể của Đường Phong rất vừa vặn, không cần gầy đi hoặc là tăng lên.

“Ừ, trong một tháng tôi phải tăng bốn mươi pound(*).”

(*) Pound: đơn vị đo trọng lượng của Anh, Mỹ. Một pound = khoảng 0,454 kg.