Edit:Huyết Vũ.

Đệ tứ quyển. Truyền thuyết đỉnh cao.

Đệ nhất chương: huấn luyện viên, xin chào.

Diễn đàn điện ảnh quốc nội Bắc Mỹ nào đó.

Bài post: vì sao bộ tiếp theo trong kế hoạch serie điện ảnh anh hùng sẽ là 《Thiên Tử 》?

Nội dung: tôi có thể hiểu vì sao nhà sản xuất muốn thúc đẩy 《Thiên Tử 》, hiện tại thị trường điện ảnh Trung Quốc càng lúc càng lớn, Hollywood cũng coi trọng nội địa, thế nhưng nói thật, với phân thành nội địa ít đến đáng thương như vậy, có thể bằng một bộ điện ảnh trong phòng bán vé toàn cầu chiếm được bao nhiêu? Vậy nên tôi thật tình không rõ, vì sao muốn thúc đẩy 《Thiên Tử 》.

PM1: Lâu chủ một hồi nói có thể hiểu được, một hồi nói không thể hiểu, mất trật tự.

PM2: người ta là một nhà sản xuất lớn, muốn thúc đẩy 《Thiên Tử 》 do diễn viên Trung Quốc đảm đương diễn viên chính thì cũng có lý do của họ, cần lâu chủ ở chỗ này lo lắng cho người ta sao?

Lâu chủ trả lời: được rồi, vậy vì sao phải chọn Đường Phong? Lý do hình như có rất nhiều, thứ nhất, Đường Phong có kỹ năng biểu diễn, từng nhận giải ảnh đế liên hoan phim Venice, thế nhưng tôi thấy diễn xuất của cậu ta rất có tính hạn chế, mới một hai bộ điện ảnh có thể nhìn ra một người diễn viên có kỹ năng biểu diễn gì? Cậu ta diễn người yếu thế không tệ, diễn anh hùng, tôi rất hoài nghi;

Thứ hai, Đường Phong hiện tại nhân khí cao, nhưng đó là vì cử động anh hùng làm ra lúc bị bắt cóc, nói thật, một người diễn viên có thể làm được gì, cuối cùng vẫn là hình cảnh quốc tế cứu bọn họ, nhân khí của cậu ta chỉ là nhất thời, khán giả vào rạp chiếu phim là vì xem điện ảnh, không phải vì xem anh hùng truyền thông trông thế nào.

Vào ngày hôm trước sau khi tin tức nhà sản xuất Hollywood công bố kế hoạch chụp ảnh phim mới 《Thiên Tử 》, cùng với xác định diễn viên chính Đường Phong quốc tịch Trung Quốc phát tán, những kiểu thảo luận như thế này xuất hiện đều đều trên không ít diễn đàn.

Có người hài lòng rốt cục có diễn viên Trung Quốc đánh vào thị trường Hollywood, cũng có người lo lắng điện ảnh có thể không chiếm được phòng bán vé tốt sau khi công khai chiếu phim hay không.

Nhưng xác định chỉ có một điểm, Đường Phong diễn điện ảnh Hollywood đảm đương nam diễn viên độc nhất vô nhị, hơn nữa là đại chế tác điện ảnh một trăm bốn mươi triệu thành phẩm, có thể nói tin tức vừa ra liền cấp tốc gây nên mối quan tâm không nhỏ trên toàn cầu.

Có người đem chuyện này liên hệ với chính trị, có người đơn thuần vỗ tay cảm động vui vẻ cho Đường Phong, cũng có người đang vụng trộm nhìn âm thầm cắn răng đố kị lại không biết làm thế nào.

Tùy tiện nhấp mở mấy chuyên đề thảo luận nhìn một chút, Lục Thiên Thần yên lặng tắt máy vi tính.

Rất nhanh có thư ký nhẹ nhàng gõ gõ cửa ở bên ngoài phòng làm việc: “Chủ tịch Lục, hội nghị còn 5 phút nữa sẽ triệu tập đến họp.”

[ 5 phút sau ]

“Để đạt được bảo chứng phát hành điện ảnh, cùng với lực tuyên truyền tối đa phù hợp, tôi đề nghị điện ảnh 《Thiên Tử 》 của quý công ty có thể suy xét tiến hành hợp tác với công ty chúng tôi, công ty chúng tôi có thể cung cấp một phần tài chính quay chụp điện ảnh, song song phân thành sau khi 《Thiên Tử 》 được công chiếu tại quốc nội sẽ do chúng tôi lấy.”

Ngồi trên ghế gỗ đàn hương, Lục Thiên Thần đem một phần hợp đồng đưa cho Robert đối diện.

Lúc này đây 《Thiên Tử 》 ban đầu là kế hoạch phim mới được tuyên bố ở Mỹ, thân là thủ tịch cố vấn nhà sản xuất, Robert tự mình đi tới Trung Quốc, dựa theo ý nói của anh, một phần là vì tự mình gặp mặt Đường Phong, còn có một phần là vì đến Trung Quốc du lịch, mong muốn bản thân có thể cảm thụ một chút sức quyến rũ của vùng đất phương Đông thần bí này, coi như là vì chuẩn bị cho kế hoạch quay chụp điện ảnh.

“Hiện tại điện ảnh phiêu lưu càng lúc càng lớn, một trong những nguyên nhân lớn là vì chi phí điện ảnh không ngừng tăng lên cùng với lạm phát, đặc biệt đối với một bộ điện ảnh mới, chúng tôi phải gánh chịu phiêu lưu lớn hơn nữa. Nói thật, chủ tịch Lục đề nghị của cậu rất có sức hấp dẫn, có thể thay điện ảnh chia sẻ một ít áp lực chi phí, tôi sẽ đem chuyện này trình lên cấp trên, tin tưởng bọn họ cũng sẽ đồng ý.”

Robert vừa cười vừa nói, nhìn qua đối với phương thức hợp tác của Lục Thiên Thần cực kỳ cảm thấy hứng thú.

Phân thành điện ảnh Hollywood ở Trung Quốc không tính nhiều, nếu như bỏ qua phí dụng các hạng tuyên truyền, phòng bán vé cuối cùng phân xuống phỏng chừng cũng chỉ là không lời không lỗ, nhưng điều này đối với chuyện hợp tác với càng nhiều nhà sản xuất Hollywood sau đó chẳng khác nào mở ra một cánh cửa sổ mới.

Đối với sự phát triển sau đó của Đường Phong, chỉ có lợi, không có hại.

Công tác bàn bạc điện ảnh cực kỳ thuận lợi, Lục Thiên Thần tuy rằng không thành thạo đối với điện ảnh nhưng chung quy vẫn là một người làm ăn, trong toàn bộ quá trình Đường Phong thỉnh thoảng nêu ra một vài kiến nghị của mình, còn lúc khác thì mặc cho Lục Thiên Thần và Robert hai người nói chuyện thương lượng với nhau.

Mọi người đều không phải kẻ thích lãng phí thời gian, dăm ba câu đã bàn bạc chuyện xong, rồi đều tự tản đi.

Robert không phải người thích cái gọi là bữa tiệc, ở nước ngoài cũng không có khái niệm tiệc tùng gì đó, sau khi kết thúc hội nghị anh trở về khách sạn đi tìm vợ con, nghe nói ngày hôm nay chuẩn bị đi Bắc Kinh trèo Vạn Lý Trường Thành.

“Anh biết lúc tôi nghe thấy anh ta hôm nay muốn đi Trường Thành thì nghĩ tới cái gì không?” Đường Phong vừa cười vừa nói.

“Sẽ trèo mệt sao?” Lục Thiên Thần và Đường Phong cùng đi ra khỏi phòng làm việc.

Đường Phong lắc đầu: “Trong phim 《Thiên Tử 》, tôi dám khẳng định sẽ có một cảnh liên quan đến Trường Thành, không ai có thể chống cự Trường Thành to lớn và xinh đẹp.”

Từ lúc bọn họ trở về thân phận ông chủ và nhân viên bình thường đã qua một đoạn thời gian, lúc đó vẫn còn là mùa đông tuyết rơi, hiện tại đã là mùa xuân hoa nở.

Mặc dù gió lạnh cuối mùa đông còn lưu lại vào đầu mùa xuân, ánh nắng ấm áp sớm đã đẩy ra sương mù dày đặc dịu dàng rơi đầy trên mặt đất.

Đời trước Đường Phong đã quen sống một mình đối với cuộc sống hiện tại không có gì là không hài lòng, trong nhà có một người giúp việc miễn phí, sự nghiệp của mình phát triển không ngừng, tất cả nhìn qua đều rất tốt.

Chỉ là thỉnh thoảng chạm mặt Lục Thiên Thần bàn chuyện công tác, khi đối phương lộ ra nụ cười dịu dàng trước sau như một với cậu, Đường Phong khó tránh khỏi sẽ nghĩ tới ngày tháng trước đây hai người bọn họ ở bên nhau, được người chăm sóc, quan tâm, không ai sẽ ghét.

Đối với quyết định của mình, Đường Phong không hối hận.

Robert lúc này tới đây là để ký kết hợp đồng với công ty của Đường Phong, tiền công năm triệu đô, trả luôn một lần không chia ra, điều này đối với một minh tinh điện ảnh người Hoa mà nói xem như là không tệ, dù sao Đường Phong cũng chỉ là tân binh mà thôi.

Từ một bộ phim đột nhiên nổi tiếng không nói lên được điều gì, trong giới điện ảnh mỗi một năm đều có ngựa đen(*) xuất hiện, nhưng ở lại cuối cùng, có thể làm cho người ta nhớ kỹ cũng không nhiều. Nguyên nhân Robert chọn Đường Phong rất đơn giản, lấy kinh nghiệm công tác nhiều năm của anh đến xem, Đường Phong thái độ làm người khiêm tốn lại chịu khó, người có tính cách như vậy trong giới điện ảnh có thể đi được rất lâu rất xa.

(*) ngựa đen: ý chỉ người mới, người cạnh tranh có thực lực không lường trước được.

Rượu dù thơm ngon, chôn dưới đất cả đời cũng sẽ khô cạn.

Người có tài hoa, tính cách không tốt thì cũng chẳng ai muốn hợp tác, chung quy cũng sẽ già đi.

“Trong phim có tương đối nhiều pha hành động, công ty đã đặc biệt mời một vị huấn luyện viên tới tiến hành chỉ đạo cho anh, toàn bộ bài học sẽ duy trì liên tục ba tháng, mặc dù có chút khổ cực, nhưng tôi vẫn xin anh.” Hai tay chắp lại, tiểu Vũ cúi đầu thật sâu với Đường Phong, “Xin nhất định phải học tập thật tốt với huấn luyện viên!”

“Cô là xem quá nhiều phim Hàn hay là phim Nhật vậy?” Đường Phong đang thảnh thơi ngồi uống trà ở phòng làm việc của tiểu Vũ thiếu chút nữa bị cử động của cô bé này dọa đến phun trà.

“Tôi xin anh đấy!” Vẫn đang khom lưng cố sức nói.

“Được được được, tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng chăm chỉ học tập.”

“Phải hòa thuận ở chung với huấn luyện viên!”

“Ừ, tôi sẽ.”

“Huấn luyện viên đã ở trong phòng tập thể thao của công ty, mời hiện tại qua đó!”

“A?” Đường Phong đặt tách trà xuống, “Tiểu Vũ sao cô không nói sớm với tôi một tiếng?”

“Này. . . Cái này cũng là mệnh lệnh cấp trên vừa mới nói.”

Được rồi, cũng không thể để huấn luyện viên chờ lâu, nếu không Đường Phong nghĩ ba tháng sau đó cậu sẽ bị đánh rất thảm.

Không nói chuyện phiếm với tiểu Vũ nữa, Đường Phong sau khi hỏi địa chỉ thì tự mình vào thang máy chuẩn bị đi phòng tập thể thao, vừa vặn lúc cửa thang máy mở cũng có người đứng ở bên trong, nhìn qua còn rất quen mắt.

“Trương Thụy Thừa?” Đường Phong liếc mắt liền nhận ra đối phương, còn nhớ rõ lúc trước cậu vừa sống lại không được bao lâu, khi đó còn đang trong quan hệ giống như đối địch với Trần Minh Húc, Trần Minh Húc khi đó cố ý làm khó cậu, bắt cậu liên tuyến với một đại minh tinh, sau đó Chino đứng ra thay cậu giải vây.

Mà ngay từ đầu kỳ thực cậu dự định liên tuyến với Trương Thụy Thừa, là tân binh vừa mới vào công ty, nhưng đến bây giờ Trương Thụy Thừa cũng đã xuất đạo một năm, ngay từ đầu bọn họ đều là do tiểu Vũ quản lý, hiện tại tiểu Vũ chỉ phụ trách một mình cậu.

“Anh Đường, anh chuẩn bị đến phòng làm việc của chủ tịch sao?” Trương Thụy Thừa giống như fan nhỏ lộ ra nụ cười nhiệt tình.

Đường Phong rất ít xuất hiện trong công ty, quen Trương Thụy Thừa cũng chỉ là vì một lần đi tìm tiểu Vũ mà gặp qua thôi.

“Không, tôi đến phòng tập thể thao.” Đường Phong thân thiết bắt chuyện với đối phương, “Thụy Thừa gần đây đang làm gì?”

“Ai, tiểu minh tinh như em thì có thể làm gì, cũng chỉ đóng vai phụ trong một vài bộ phim, không có kỹ năng diễn lợi hại như anh Đường, cũng chỉ có mệnh đi diễn vai phụ thôi.” Trương Thụy Thừa hắc hắc nở nụ cười hai tiếng, “Anh Đường, phim của anh em đều đã xem, diễn thật sự là quá tốt, anh hiện tại chính là thần tượng của em.”

“Cậu sau đó cũng sẽ trở nên rất lợi hại, cố gắng lên.”

Tùy tiện trò chuyện một hồi, Đường Phong nói cho đối phương một ít kinh nghiệm diễn phim rồi rất nhanh ra khỏi thang máy đi tới tầng trệt phòng tập thể thao, sau khi tạm biệt Trương Thụy Thừa, Đường Phong dựa theo lời tiểu Vũ đi tới phòng tập thể thao khu vực VIP, cũng ở chỗ đó gặp được huấn luyện viên của cậu.

“Chủ tịch Lục, anh đây là vì tiết kiệm tiền sao?”

 

Đệ nhị chương: Làm con dâu cô đi.

Người biết đánh nhau, cùng với chỉ đạo võ thuật cũng không phải cùng một khái niệm.

Vậy nên khi Đường Phong thấy Lục Thiên Thần đứng ở trước mặt mình cậu có chút lo lắng, thế nhưng sau khi Lục Thiên Thần làm mẫu cho cậu một bộ dùng quạt hào nhoáng thì cậu chỉ biết mình sai rồi, Lục Thiên Thần đa tài đa nghệ hơn trong tưởng tượng của cậu nhiều.

“Oa, tôi vẫn cho rằng quạt là đồ trang sức phụ nữ thích, không nghĩ tới dùng quạt cũng có thể phong lưu phóng khoáng như thế.” Có chút thời gian tư tưởng của Đường Phong vẫn không khác một bộ phận người phương Tây là mấy, chí ít ở lĩnh vực cậu không hiểu thì là như vậy.

Quạt “Ba” thu lại, Lục Thiên Thần đi tới đem quạt giấy đưa cho Đường Phong, vừa cười vừa nói: “Thứ cậu không nghĩ tới còn có rất nhiều, tôi có thể từ từ dạy cậu, trong phim không cần tranh đấu tài thật việc thật, chỉ cần động tác của cậu đẹp mắt tự nhiên đủ cho người ta cảm thấy chấn động là được.”

Kịch bản điện ảnh 《Thiên Tử 》 Đường Phong đã xem qua đại khái, tuy rằng đoạn sau của kịch bản còn cần sửa chữa thêm một chút, nhưng chỉnh thể nội dung vở kịch hẳn là không thay đổi quá nhiều.

Nhân vật Đường Phong sắm vai kêu Thiên Tử, cậu sẽ ở trong điện ảnh sử dụng các loại vũ khí Trung Quốc, trang bị cơ bản nhất đương nhiên là trường kiếm đại diện hiệp nghĩa, trừ cái đó ra còn có cung tiễn cùng với quạt xếp mang theo một chút hương vị nho nhã.

Quạt cũng không đơn giản chỉ là quạt, vừa quạt ra không phải một trận gió mát, mà là độc châm ám khí giấu ở trong quạt.

Nhận được bộ điện ảnh này đối với Đường Phong mà nói là chuyện cực kỳ vui vẻ, cậu tuyệt không bài xích phim thương nghiệp, thực chất một ít mà nói, thù lao phim thương nghiệp khá cao, nếu như điện ảnh đắt khách thì giá trị bản thân cậu cũng sẽ cấp tốc kéo lên, hơn nữa có thể mang đến cho người khác một tiếng rưỡi vui vẻ cũng không tệ.

Muốn kiếm tiền liền nhận một ít phim thương nghiệp mình cảm thấy không tệ lắm, muốn từ trong diễn xuất có được càng nhiều lạc thú thì nhận một ít phim văn nghệ, hai loại phim này cũng không có xung đột và mâu thuẫn gì đó.

Hai người nếu muốn luyện tập võ thuật, có đôi khi khó tránh khỏi sẽ có một ít cử động hơi thân mật.

“Quạt phải nắm như vậy, mới có thể nắm chắc, song song lúc mở quạt cũng càng dễ dàng hơn, có vẻ càng đẹp mắt.” Lục Thiên Thần cầm tay Đường Phong, từng chút từng chút dạy đối phương cầm quạt thế nào, mở thế nào, làm thế nào mới có thể mở quạt trông anh tuấn phóng khoáng.

Đường Phong dựa theo lời Lục Thiên Thần thử một lần, đáng tiếc mặc dù có thanh âm, nhưng quạt mở được một nửa liền kẹt lại, cậu cười cười nói rằng: “Tôi còn phải luyện thêm vài lần.”

Lục Thiên Thần đứng ở phía sau Đường Phong, hơi chút dán lên lưng người kia, rất nhanh Đường Phong liền cảm giác được một tia không thích hợp, ví dụ như Lục Thiên Thần vào lúc nói chuyện giọng nói bình ổn, thì có vật cứng gì đó chọc vào cậu.

Vào lúc Đường Phong cảm thấy được, không lâu sau đó Lục Thiên Thần cũng phát hiện, cái này thật là có chút xấu hổ, nhất là đối với  “Tình nhân cũ” bọn họ mà nói.

“Ngày hôm nay trước hết đến đây đi.” Lục Thiên Thần quả đoán rời khỏi Đường Phong, lùi hai bước ra sau, kỳ thực quần rất rộng, mắt thường thật đúng là nhìn không ra.

Đường Phong cũng không dự định cứ thế buông tha Lục Thiên Thần, cậu căn cứ theo thái độ ưu tiên công tác nói: “Chủ tịch Lục, anh không cần tự mình đến dạy tôi, anh xem, cái dạng này khiến chúng ta đều có chút xấu hổ, cũng không có biện pháp tiếp tục huấn luyện.”

Vừa nói, Đường Phong còn vừa ngắm đũng quần của vị chủ tịch nào đó.

“Tôi nói dừng lại chẳng qua là vì hiện tại đã tới giờ cơm, chuyện đó và chuyện tôi sản sinh phản ứng bản năng với cậu không có một chút quan hệ nào,” Lục Thiên Thần đi nhanh tới, lôi kéo tay Đường Phong đặt lên đúng chỗ kia của anh, thanh âm thoáng trầm xuống một chút, ánh mắt Lục Thiên Thần thẳng nhìn chằm chằm người kia nói, “Hiện tại có thể tin tôi chưa? Tôi cũng có thể thẳng thắn nói cho cậu, không ai thích hợp đảm đương công việc chỉ đạo võ thuật cho cậu hơn tôi.”

“Ặc. . . Tôi, tôi tin.” Thiếu chút nữa một hơi cũng không thở được, Đường Phong yên lặng thu tay mình về.

“Sáng ngày mai đúng tám giờ đến đây tập hợp.”

“Được.” Đường Phong không có bất cứ dị nghị gì.

Trước khi đi, Đường Phong còn đang suy nghĩ một lát nữa Lục Thiên Thần phải giải quyết phản ứng sinh lý như thế nào, nếu mỗi lần huấn luyện Lục Thiên Thần đều sản sinh phản ứng bản năng, vậy Lục Thiên Thần sẽ không thấy quá khổ cực sao?

Quên đi, kệ cái tên đó. Dù sao mình cũng không nói được đối phương.

Cơm tối Đường Phong chuẩn bị một mình đi mua chút đồ ăn mang về nhà, trong nhà của cậu hiện tại còn có một con sâu gạo, thật không biết tiểu ác ma còn muốn ở đến khi nào, nếu Lục Thiên Thần biết tiểu ác ma ở tại chỗ cậu, lẽ nào một chút ý kiến cũng không có?

Từ siêu thị đi ra ngoài, Đường Phong đeo kính râm một mình mang theo bao lớn bao nhỏ đi trên đường, công ty tuy rằng phân phối xe cho cậu, nhưng bởi vì hiện tại chỗ ở cách công ty cũng không xa, có thể đi bộ, cậu sẽ không muốn ngồi xe, toàn bộ coi như rèn đúc thân thể.

Mang tai nghe nghe ca nhạc, Đường Phong thỉnh thoảng hát vài câu, cậu có chút nhàn nhã bước đi dưới bóng cây, cũng không biết có phải bởi vì thân là diễn viên đối với ống kính có tính mẫn cảm đặc biệt hay không, chưa được bao lâu Đường Phong liền cảm thấy có người đang theo dõi cậu.

Ngay từ đầu cậu tưởng là đội paparazzi, nhưng dần dần cậu phát hiện là một chiếc xe con sang trọng không thể nổi bật hơn đang đi theo cậu.

Được rồi, nếu như rõ ràng như thế cũng không phát hiện, cậu còn không bằng từ từ nhắm hai mắt bước đi luôn.

Chiếc xe limousine màu đen sang trọng kia vẫn theo Đường Phong hơn mười phút, cũng chưa từng thấy công ty paparazzi nào lại ngồi xe sang trọng như vậy đi theo cậu. Chỉ là vì chiếc xe vẫn chạy theo cậu, dẫn đến rất nhiều người qua đường cũng hết lần này tới lần khác ghé mắt với cậu.

Đường Phong gỡ xuống tai nghe đi tới ven đường, cậu vừa dừng lại, chiếc xe kia cũng ngừng lại theo.

Được, không đi lên trước phải không, tôi đây qua đó!

Đường Phong đi nhanh tới chỗ limousine. Chiếc xe dường như ngay từ đầu muốn nổ máy chạy đi, thế nhưng Đường Phong bằng tốc độ thật nhanh đã chạy tới, đồng thời gõ gõ cửa sổ xe.

“Xin hãy mở cửa.”

Trong xe không ai trả lời, cũng không có người mở cửa sổ xe.

Đường Phong từ phía trước thấy được tài xế, tài xế cười cười nhún nhún vai với cậu.

“Xin hỏi vì sao các người muốn đi theo tôi?” Đường Phong hỏi, song song lại gõ cửa sổ xe, tùy tiện nói bừa hai câu, “Tôi muốn gọi cảnh sát.”

Lúc này cửa sổ xe chậm rãi kéo xuống, từ bên trong truyền ra thanh âm quyến rũ mềm mại của một phụ nữ: “Xin hỏi cậu là Đường Phong sao?”

Đừng hỏi Đường Phong vì sao cậu hiện tại lại ngồi trong xe.

Đừng hỏi cậu vì sao người phụ nữ tên Lynda ngồi đối diện, nhìn qua nhiều nhất 30 tuổi, tóc vàng mắt xanh cùng với vóc người nóng bỏng lại dùng ánh mắt nhìn con dâu nhìn cậu.

Đường Phong hiện tại rất hỗn loạn, bởi vì người phụ nữ này tự xưng là. . .

“Ha hả, cháu một mực xem cô, có phải là nghĩ cô không giống một người mẹ đã có con phải không?” Lynda che miệng nở nụ cười, bô ngực đồ sộ khiến người phụ nữ này cười rộ lên rất có ý nhị, Đường Phong cảm thấy thế giới đang bị động đất.

“Cháu chỉ là không thể tưởng được cái tên Charles như vậy cũng sẽ có bà mẹ khuôn mặt đẹp tuổi còn trẻ như ngài.” Đường Phong vẫn là nói ra, đây là sự thực khiến cậu đến bây giờ cũng khó có thể chấp nhận.

Khi biết người phụ nữ này có liên quan đến Charles, cậu ngay từ đầu còn tưởng là cô bạn gái nào đó của Charles, nhưng đối phương cư nhiên tự xưng là mẹ của Charles.

Thật là một bà mẹ trẻ tuổi, xinh đẹp, nóng bỏng.

“Đứa bé ngốc Charles kia vẫn luôn nói chuyện về cháu ở trước mặt cô, trời ạ, cháu so với lời nó nói còn đẹp trai hơn, cô thích mái tóc đen và đôi mắt đẹp của cháu,” Lynda hết sức nhiệt tình lại có chút ý vị cô gái nhỏ, luôn luôn bày ra tư thế ngọt ngào, hai tay cô đặt ở trước ngực hưng phấn nói, “Cô vẫn luôn muốn một đứa bé phương Đông dễ thương, vậy nên vào năm mười sáu tuổi liền sinh Charles, đáng tiếc ông bố của nó không chịu tranh giành, không để Charles có được mắt đen hoàn mỹ.”

Mười sáu tuổi. . . Đường Phong nghĩ hình như mình nghe được chuyện khó lường.

“Cháu gọi cô là Lynda được không?” Phụ nữ bình thường đều không thích được xưng là “bác gái”, nhất là phụ nữ xinh đẹp quyến rũ như Lynda.

Nhưng Lynda dường như là ngoại lệ, cô cong môi lắc lắc đầu: “Ôi, không, cô càng hi vọng cháu gọi một tiếng mẹ.”

“Vì sao?”

“Lần đầu tiên nhìn thấy cháu cô đã rất thích, giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho cô biết, cháu sẽ là con của cô, cùng với Charles quả thực chính là một đôi trời đất tạo nên, nếu có thể vào lúc còn sống thấy được hai đứa kết duyên, vậy đó chính là hạnh phúc cả đời cô.” Chớp chớp đôi mắt xanh lam, Lynda tràn ngập mong đợi nhìn Đường Phong.

“Đường Phong, kết hôn với con cô đi.”

“Lynda, rất xin lỗi cháu không thể đồng ý với cô, cháu và Charles hiện tại đã chia tay rồi.” Đường Phong bình tĩnh trả lời khiến người phụ nữ đối diện lập tức trở nên ai oán, bộ dạng nhìn qua tùy thời như sắp khóc thật đúng là chọc người thương yêu.

Thế nhưng, Đường Phong không để mình bị đẩy vòng vòng, tuổi tác thực tế của cậu không kém Lynda là bao nhiêu.

“Ôi, hai đứa là như thế này tổn thương cô sao?” Lynda cầm tay Đường Phong, “Thực sự, lần đầu tiên nhìn thấy cháu cô đã biết cháu là con dâu cô.”

“Con dâu?”

“Chỉ cần cháu có thể ở bên Charles, cô không ngại để Charles làm vợ của cháu, để nó gả cho cháu!”

Trời ạ, Đường Phong khó có thể tưởng tượng hình dạng Charles mặc vào váy cưới, cái đó so với tận thế còn đáng sợ hơn.

“Lynda, cháu thật sự rất vui vì được gặp cô, thế nhưng cô xem, chúng ta hiện tại mới quen nhau, hai bên đều không biết. . .” Đường Phong còn chưa nói hết đã bị đối phương cắt đứt.

“Cô tin tưởng trực giác của mình.” Ánh mắt người này sáng lấp lánh.

Trong một chiếc xe ở cách đó không xa, Charles âm thầm nắm tay: mẫu thân đại nhân, hạnh phúc của con trai phải dựa vào ngài!