Edit: Huyết Vũ.

Đệ thập thất chương: nút tạm dừng.

“Dừng dừng dừng, anh đang diễn điện ảnh à?” Một tay của Đường Phong đặt ở trên trán Lục Thiên Thần, “Đừng nói thâm tình như vậy, cứ như là anh chưa từng chạm vào tôi ấy.”

Lúc nên chạm cũng đã chạm tất cả từ trên xuống dưới từ ngoài vào trong, trước đây bọn họ còn nồng nàn, Lục Thiên Thần chưa từng do dự khi ôm cậu hôn cậu, lúc ác lên thì chẳng khác gì sói hoang phát cuồng trong đêm trăng tròn hận không thể ăn tươi người ta, chuyện ma quỷ hiện tại là đang nói cho ai nghe?

Lục Thiên Thần đột nhiên nở nụ cười một chút.

“Anh cười cái gì?” Đường Phong nhíu mày, cậu không muốn cứ ngồi trên nắp bồn cầu nói chuyện với Lục Thiên Thần giống như đang cầu hôn với cậu.

Không, cậu hẳn là nên đi, không nên nói thêm quá nhiều với Lục Thiên Thần, nói càng nhiều chuyện cậu biết đến khẳng định sẽ càng nhiều.

“Cậu vẫn luôn lý trí như vậy, lại luôn luôn không giữ được tỉnh táo.” Lục Thiên Thần theo Đường Phong ra khỏi phòng tắm, vừa đi vừa cuộn tay áo lên.

“Tôi chỉ không thích cảm giác mơ hồ.” Liếm liếm môi, Đường Phong cắn môi dưới hai tay ôm ở trước ngực nhìn Lục Thiên Thần, “Ông bố đã đi, tôi đây cũng nên đi.”

“Đều là gạt người.” Lục Thiên Thần đột nhiên toát ra một câu.

Đường Phong nheo lại con mắt: “Cái gì gạt người?”

Lục Thiên Thần nói càng ngày càng làm cho người ta khó hiểu, người này không thể đem một lần nói rõ ràng sao? Còn có cái gì “Sợ hai tay nhuốm máu này làm bẩn cậu, ” Nghe có vẻ một chút cũng không giống lời Lục Thiên Thần sẽ nói.

Lục Thiên Thần đi vào phòng ngủ, Đường Phong nhìn cửa một chút lại nhìn phòng ngủ một chút, vào lúc cậu nghĩ có nên đi hay không Lục Thiên Thần đã đi ra khỏi phòng ngủ, trong tay còn cầm một quyển sách.

“Cái này.” Lục Thiên Thần giơ quyển sách lên cho Đường Phong xem, người sau chỉ nhìn thấy mấy chữ thật to trên bìa sách —— làm thế nào khiến anh ấy yêu bạn.

Thế nhưng Đường Phong cũng không quên nhóm chữ nhỏ bên cạnh chữ lớn: dành cho nữ theo đuổi nam.

“Đường đường đại sát thủ cũng sẽ xem cái này?” Đường Phong thoáng cái không biết nên khóc hay nên cười, đối với sự thực Lục Thiên Thần từ trước tới nay che giấu rất nhiều chuyện với cậu như vậy, cậu cũng không biết hẳn là giả vờ không quan tâm hay là có chút tiếc nuối nho nhỏ.

Cùng lúc hiểu rằng cậu biết về Lục Thiên Thần càng ít thì càng an toàn, nhưng đồng thời cũng phải đối mặt với một sự thực, Lục Thiên Thần đã biết bí mật lớn nhất của cậu, nhưng cậu lại biết rất ít về Lục Thiên Thần.

Nếu không phải trò khôi hài lần này, cậu thậm chí cũng không biết Lục Thiên Thần còn có một người bố, hơn nữa bản chức công tác rất có thể không khác tiểu ác ma là bao.

“Thích hợp tỏ ra yếu kém có thể khiến đối phương thương yêu.” Lục Thiên Thần cúi đầu tùy ý lật quyển sách, từ vết tích đánh dấu trang sách đến xem sách này Lục Thiên Thần xác thực là đã xem qua.

“Anh đâu phải nữ.”

“Nhưng cậu là nam, tôi nghĩ hẳn là gần giống nhau.” Có lẽ là nghĩ quyển sách này vô dụng, Lục Thiên Thần thuận tay ném vào thùng rác, dù sao anh cũng chỉ thử một lần mà thôi, có hiệu quả đương nhiên là tốt, không có hiệu quả cũng chẳng sao.

Đường Phong không phải người đàn ông sẽ đơn giản đi đồng tình người khác, không phải là cậu lạnh lùng, chỉ là có đôi khi hai chữ “Đồng tình” này đối với một vài người mà nói chẳng khác nào một loại vũ nhục và thương tổn.

Giống như chính cậu đã từng có thân thế không tính là tốt lúc nhỏ, Đường Phong tuyệt không thích người khác lấy chuyện cậu là cô nhi này đi quảng cáo hoặc giành được đồng tình, điều đó sẽ khiến cậu cảm thấy vô cùng khó xử cộng thêm không được tự nhiên, giống như người khác đang nói với cậu: Cậu không giống với chúng tôi.

Nhưng kỳ thực bọn họ có cái gì không giống nhau, còn không phải là vì cuộc sống mà bôn ba bận rộn.

Vậy nên cậu sẽ không đi đồng tình Lục Thiên Thần, cậu cũng biết Lục Thiên Thần cũng không thích người khác đồng tình.

“Tôi đi.” Đường Phong xoay người muốn rời đi, cậu vừa đi tới cửa, Lục Thiên Thần đột nhiên đi tới đóng cửa khóa trái.

“Anh làm gì vậy?” Thử vặn nắm cửa hai cái, căn bản không mở được, Đường Phong trách cứ nhìn Lục Thiên Thần, “Không cảm thấy trò khôi hài đính hôn lần này đã đủ rồi sao?”

Hai tay Lục Thiên Thần khoanh ở trước ngực, đứng ở bên cửa nói: “Tôi thay đổi chủ ý, tôi quyết định một lần nữa tham gia cạnh tranh cậu.”

Cậu không nghe lầm chứ? Trong lòng Đường Phong bốc lên một ngọn lửa.

“Cơm có thể ăn bậy, nói không thể nói sai, tôi vẫn nghĩ anh là một người nói được làm được.” Vậy trước đó tính là cái gì, trò đùa sao?

Cảm thấy mình bị đùa giỡn, không ai sẽ cảm thấy vui vẻ.

Nói đi là đi, nói một lần nữa bắt đầu liền một lần nữa bắt đầu, sao Lục Thiên Thần không hỏi một câu ý kiến của cậu?

“Không, tôi không đồng ý.” Đường Phong kiên quyết nói, “Anh có muốn lần nữa tham dự hay không là chuyện của anh, nhưng tôi có nhận anh hay không lại là chuyện khác.”

“Trước đó tôi nói rút lui, nhưng cũng không có nói rút lui vĩnh viễn.”

Đường Phong hít sâu một hơi, đứng ở cạnh cửa trừng mắt Lục Thiên Thần: “Vậy nên anh hiện tại muốn nói anh lúc đó rút lui chỉ là tạm thời? Vậy sao anh không nói luôn vào lúc ấy, hay là anh cho rằng cảm tình chỉ là một trò đùa, còn có thể ấn nút tạm dừng, chờ anh muốn tiếp tục lại ấn nút bắt đầu?”

Lục Thiên Thần vươn tay muốn chạm vào người kia: “Cậu tức giận.”

Đường Phong thở dài nâng tay ngăn lại bàn tay Lục Thiên Thần vươn tới: “Mở cửa cho tôi đi ra ngoài, anh nhốt tôi ở đây là muốn làm gì?”

“Tôi biết bí mật lớn nhất của cậu, tôi muốn cậu cũng biết về ngọn nguồn của tôi.” Lục Thiên Thần cư nhiên muốn đem toàn bộ chuyện của mình dâng lên.

Đường Phong lập tức liền có dự cảm không ổn, nếu không ra được cửa cậu thẳng thắn đi vào trong phòng, nắm lên điện thoại muốn gọi tới phục vụ phòng: “Tôi không muốn nghe.”

Chung quy sẽ có người tới mở cửa.

Lục Thiên Thần đi tới trực tiếp rút dây điện thoại: “Không tính là sát thủ, chuẩn xác mà nói giống lính đánh thuê.”

“Ôi, chết tiệt!” Đường Phong ngồi xuống sô pha bưng kín lỗ tai, mắng, “Các người có thể đừng ích kỷ như thế được không, tôi không muốn nghe các người làm cái gì.”

Lục Thiên Thần tiếp tục nói: “Bởi vì nghiệp vụ liên quan đến nhiều tổ chức và quốc gia, vậy nên cấp trên và tầng quản lý đều phải nghiêm ngặt giữ kín thân phận không thể để người ngoài biết, chí ít nhìn từ bên ngoài, chúng tôi đều là người làm ăn đứng đắn.”

“Nếu không thể bị người ngoài biết, vậy anh không nên nói cho tôi biết.” Đường Phong buông xuống điện thoại bị rút dây.

Khóe miệng cong lên, Lục Thiên Thần cũng không có ý dừng lại: “Giản đơn mà nói, chúng tôi buôn bán chính là tiếp nhận một ít vấn đề chính phủ quốc gia hoặc là tổ chức đặc thù không thể tự mình đứng ra giải quyết, ví dụ như rất nhiều lúc một quốc gia không có cách nào tăng binh quá nhiều ở một khu nào đó, có thể tìm kiếm chúng tôi giúp đỡ, chúng tôi cho mượn lính đánh thuê thu được thù lao. Thỉnh thoảng cũng sẽ nhận một ít công tác ám sát, nhưng chuyện như vậy cũng không nhiều.”

“Tôi biết trên thế giới này có không ít tổ chức lính đánh thuê.” Đường Phong nhẹ nhàng lấy tay xoa xoa trán, cậu còn nhớ rõ lúc cậu học đại học có người của chính phủ Mỹ đến lớp học bọn họ tuyên truyền chọn đặc công, không giống với diễn trên điện ảnh, đặc công không phải tuấn nam mỹ nữ, mà là mỗi người đều phải bình thường không có chỗ đặc biệt, ném vào trong biển người liền tìm không ra.

Thỉnh thoảng cũng có một vài tổ chức sẽ phát tờ rơi tuyên truyền lính đánh thuê cho bọn họ, nhưng chân chính đi vào trở thành lính đánh thuê phần lớn vẫn là binh sĩ xuất ngũ đến từ các quốc gia khác nhau.

Mọi người thích làm chuyện mình am hiểu, không ít binh lính sau khi hết nghĩa vụ quân sự xuất ngũ lại không có biện pháp tìm được công tác hợp với mình liền lựa chọn trở thành lính đánh thuê, nghề này so với đi lính tham gia quân ngũ hoặc là sau khi xuất ngũ đi bưng mâm cho người ta thì nhiều tiền hơn nhiều.

“Được rồi, tôi hiện tại biết anh là làm cái gì, xin hỏi tôi có thể đi chưa?” Đường Phong lễ phép hỏi.

“Tôi có thể hôn cậu một chút không?” Lục Thiên Thần mặt không đổi sắc nói.

“Không, không được!” Đường Phong vừa nói hết lời Lục Thiên Thần đã ghé sát tới, cậu vội vã nghiêng đầu cong thắt lưng, “Này!”

Mềm nhẹ ấm áp sượt qua gương mặt, vẫn bị hôn tới rồi.

“Sao anh lại giống Charles thích đùa giỡn lưu manh như vậy!” Cố sức lau đi hơi ấm của người nào đó ở trên gương mặt, Đường Phong từ trên sô pha đứng lên, có chút tức giận nói rằng: “Mở cửa Lục Thiên Thần!”

“Không phải cậu đã nói muốn song song có được cả tôi và Charles sao?” Lục Thiên Thần tiến lên một bước đến gần người kia, nhìn hai mắt đối phương nói, “Chúng ta đây đến với nhau đi.”

. . .

Từ gian phòng Lục Thiên Thần đi ra, Đường Phong còn đang suy nghĩ lời người đàn ông kia vừa nói.

Chuyện tình cảm có phải luôn luôn phức tạp như thế hay không, khi Lục Thiên Thần nói ra ba người cùng tới Đường Phong thiếu chút nữa cho rằng chính mình nghe lầm, hoặc là Lục Thiên Thần lại đùa giỡn cậu.

Như vậy trước đó vì sao lại nói chủ động rút lui?

【đáp án tôi sẽ từ từ nói cho cậu 】

Thực sự là một câu làm cho người ta có xung động đi đánh người, vì sao hết lần này tới lần khác vào lúc cậu quyết tâm quên đi Lục Thiên Thần người kia lại nhảy ra, cậu chín chắn, cậu lý trí, cậu từng trải phong phú.

Nhưng cảm tình nếu có thể giống như vòi nước nói mở là mở nói đóng là đóng, vậy không phải là sáng tác kịch bản từ xưa đến nay chủ đề không bao giờ đổi hay sao, hơn nữa vẫn có người đã năm sáu mươi tuổi còn đang mặc sức dạo chơi trong biển tình, huống chi là một người bình thường như cậu.

Một ngày đầu nhập đi vào, sẽ không là người bên cạnh nói một câu “Đi ra” là có thể đi ra.

Lục Thiên Thần chết tiệt.

Lúc Đường Phong trở lại gian phòng Charles còn đang mặc quần, quần vừa vặn kéo đến chỗ đầu gối, ánh mắt hai người tiếp xúc ở giữa không trung, Đường Phong thoáng cái liền bật cười.

“Anh muốn đi đâu vây?” Đường Phong đóng cửa lại, để tránh cho hình tượng uy vũ bên ngoài của Charles bị tổn hại.

“Anh thấy tờ giấy em để lại, sợ Trần Minh Húc nôn ra một thân của em, như vậy anh sẽ nhịn không được muốn đập cậu ta.” Vừa nhìn thấy người kia tiến đến, Charles thẳng thắn đem cái quần đang mặc một nửa cởi ra.

 

Đệ thập bát chương: tín nhiệm.

“Này, tuy rằng ở đây là phòng của chúng ta, thế nhưng có thể xin anh mặc quần vào không, không nên nửa người trên là quý ông, nửa người dưới là cầm thú như thế có được không?” Cau mày, Đường Phong hai tay khoanh trước ngực nhìn người trước mặt nào đó nửa người trên thì mặc Âu phục, nhưng phía dưới lại chỉ có một cái quần tam giác.

“Anh càng thích như vậy.” Con gấu nào đó trực tiếp cởi áo ngoài, một bên đi tới chỗ Đường Phong một bên cười cởi bỏ cúc áo, cực kỳ vui lòng bày ra vóc người đáng kiêu ngạo của mình.

“Ưm, chờ một chút.” Mũi cau lại giống như một chú chó, Charles ngửi ngửi ở trước mặt Đường Phong, nheo lại con mắt tà cười nói, “Trên người em không có một chút mùi rượu, trái lại có mùi Cologne Lục Thiên Thần thích dùng nhất.”

“Anh thật đau lòng, nhất định là anh không đủ sức hấp dẫn, biểu hiện ở trên giường không dốc sức nên em mới đi tìm khối băng họ Lục kia, không được, anh đã bị đả kích! Anh. . . Anh muốn hóa sói!” Hét lớn một tiếng, Charles cười ha ha mở hai tay thoáng cái bổ nhào Đường Phong ngã xuống trên mặt đất.

“Anh không đi làm trinh thám thật đáng tiếc.” May là bởi vì mặt đất hiện tại là đầu xuân có chút lạnh mà trải tầng thảm dày, nếu không bị con gấu Charles nhào tới như vậy nhất định rất đau.

Đường Phong cười ôm lấy Charles, người yêu khiến cho người ta thích nhất là như thế nào?

Mặc kệ Charles trước đó có lăng nhăng đến thế nào, nhưng ít ra hiện tại, người đàn ông này cũng không bởi vì biết Đường Phong và Lục Thiên Thần gặp nhau mà không hỏi nguyên nhân liền phát giận hoặc là nói một vài lời khiến người ta đau lòng.

Chỉ cần điểm này, Đường Phong sao có thể về lâu về dài không hề có cảm giác với Charles chứ?

Ghen nhỏ thì vui, ghen lớn đau lòng.

Thứ đáng quý nhất giữa hai người có lẽ chính là tín nhiệm, mà thỉnh thoảng từng chút từng chút nghi ngờ nho nhỏ, cuối cùng cũng sẽ biến thành vết nứt không thể bù đắp.

“Trực giác trinh thám nhạy cảm của Charles nói cho anh biết, nhất định là Lục Thiên Thần lừa em qua đó, cái tên xấu xa kia khẳng định là sau khi rời bỏ em liền phát hiện trên thế giới này đã không còn người đàn ông nào anh tuấn phóng khoáng lại gợi cảm mê người như em nữa, vậy nên cậu ta hối hận, quyết định muốn đem em cướp đi từ bên người anh.” Charles hôn lên khuôn mặt Đường Phong một cái.

Lời này nói ra, nghe thế nào như là đang cố ý ca ngợi Đường Phong.

“Chiều hôm nay có phải anh đã ăn mật không, cái miệng ngọt như vậy.” Ngón tay điểm điểm chóp mũi Charles, Đường Phong đẩy đẩy thân thể nặng nề của đối phương, “Mau đứng lên, anh muốn áp chết em sao?”

“Anh đâu nỡ áp chết em chứ, thế nhưng anh từng nghĩ tới lúc mình già yếu nên lấy phương thức chết đi như thế nào, có thể là ở trong mơ, cũng có thể là đột nhiên liền xong đời, ” Charles từ trên người Đường Phong bò lên, vươn tay đem người kéo lại, nhếch miệng cười, “Nhưng anh càng muốn chết dưới quần Âu của em.”

“Chỉ sợ đến lúc đó anh cũng chẳng còn sức để động liên tục hai cái ấy chứ.” Đường Phong thoáng cái bật cười, mệt cho Charles có thể nghĩ tới loại phương pháp kết thúc đời người đáng sợ thế này, nhưng thật ra cũng phù hợp tác phong của công tử phong lưu.

“Chúng ta có thể diễn luyện trước.” Con gấu không đứng đắn nào đó chỉ mặc quần tam giác ở tại chỗ bày ra tư thế khoe bắp thịt cơ thể.

“Anh còn muốn nghe em vừa đi chỗ nào không?” Một quyền nhẹ nhàng đánh lên ngực Charles, Đường Phong chỉ chỉ sô pha, “Em không muốn đứng nói.”

“Chúng ta có thể lên giường nằm.”

“Em đồng ý.”

Ba phút sau, Đường Phong và Charles phân biệt nằm ở hai bên giường, Đường Phong giản đơn đem chuyện cậu bị tiểu ác ma dẫn tới gian phòng Lục Thiên Thần nói cho Charles, tiểu ác ma là người của Lục Thiên Thần chuyện này Charles đã sớm biết, Charles muốn điều tra ra cũng là một chuyện rất đơn giản.

Có một chuyện Đường Phong tạm thời vẫn không nói cho Charles, ví dụ như Lục Thiên Thần đã đáp ứng yêu cầu trước đó của cậu.

“Anh là một người đàn ông dân chủ, một người yêu khoan dung.” Charles trầm mặc không tới 1 giây liền nghiêng người một tay chọc chọc trán Đường Phong, “Bảo bối, sau khi em bị đám khỉ ở Nam Á bắt cóc, anh đã hiểu ra một chuyện, đó chính là em vui vẻ là được rồi.”

Thực sự là nghiêm chỉnh hiếm thấy, ngược lại khiến cho Đường Phong có chút không thích ứng.

“Trông em giống như kẻ lăng nhăng lại không biết anh tín nhiệm em sao?” Đường Phong thoáng cái từ trên giường ngồi dậy, xụ mặt ngồi trên thắt lưng Charles, “Charles, em không phải người thích đùa bỡn cảm tình, sẽ không ngày hôm nay nói hai người chúng ta đến với nhau, ngày mai liền nói em yêu người khác.”

Sau khi Lục Thiên Thần nói buông tha cậu đã quyết định đến bên Charles, hiện tại tiếp nhận Lục Thiên Thần liền tính là cái gì? Như vậy không công bằng với Charles, Đường Phong cũng không muốn tiếp tục trở lại quan hệ tam giác phức tạp như trước đây.

“Như bây giờ cũng đã rất tốt, hay là anh thích ba người ngủ cùng giường?” Ngón tay Đường Phong chọc chọc ngực Charles.

“Bảo bối, anh thực sự là quá yêu em!” Charles một cái xoay người, Đường Phong nhất thời một trận trời đất quay cuồng, ngay sau đó người đã bị Charles đặt ở trên giường.

Con gấu này giống như chú chó không ngừng hôn hôn trán và mặt cậu, Đường Phong cười nhẹ nhàng ôm lấy đối phương, kỳ thực gấu Char cũng không muốn cậu có thêm một người yêu nữa.

Chuyện này đặt ở trên người cậu, cậu khẳng định cũng sẽ không mong muốn người khác cùng cậu chia xẻ một người đàn ông.

. . .

. . .

Mang theo mục đích đi ra ngoài giải sầu tới Lư Sơn, tuy rằng bị tuồng kịch máu chó giống như đùa cợt của bố Lục Thiên Thần làm cho không mấy vui vẻ, nhưng cũng may bọn họ đã được cảm nhận phong cảnh xinh đẹp của Lư Sơn.

Đã không cần ở lại đây, sáng sớm hôm sau nhóm bốn người bọn họ liền cùng nhau đi máy bay về tới thành phố S, nghe Trần Minh Húc nói học trưởng Trương có chút việc còn muốn ở lại vài ngày. Học trưởng Trương có phải là người bên kia của bố Lục Thiên Thần hay không, Đường Phong bọn họ không biết, tuy rằng hiện nay đến xem khả năng là khá lớn.

Nhưng việc này cũng không đáng giá để đi miệt mài theo đuổi.

Lúc rời đi Đường Phong cũng không thấy Lục Thiên Thần, thậm chí sau khi trở lại thành phố S cậu cũng không gặp người đàn ông kia, nghe nói là đi công tác còn chưa về, sau khi huấn luyện viên võ thuật trở lại cuộc sống của Đường Phong một lần nữa quay về quỹ đạo, mỗi ngày sống một cuộc sống người bình thường nên có.

Sáng sớm đi huấn luyện, buổi chiều có thể uống tách cà phê đọc sách hoặc là đi ra ngoài chơi bóng với mấy người bạn, buổi tối về nhà xem TV thỉnh thoảng chơi trò chơi điện tử hoặc là nghỉ ngơi một chút.

Đối với Lục Thiên Thần, Đường Phong tuy rằng nhớ kỹ nhưng cũng đã chậm rãi ném ra sau đầu.

Thời gian huấn luyện ba tháng cũng đủ để Đường Phong thuần thục nắm chắc các loại kỹ xảo cần dùng trong phim, nhưng bởi vì cơ sở của bản thân cậu cũng đủ, thời gian huấn luyện vốn là ba tháng, cậu chỉ dùng hơn một tháng đã học xong nội dung huấn luyện viên dạy.

Mà lúc này cũng bởi vì muốn tham gia liên hoan phim Berlin ba tháng một lần cử hành ở Đức, Đường Phong phải tạm thời dừng lại chương trình học của cậu, cùng với phần lớn nhân viên công tác và đạo diễn tổ kịch 《đồ ma giả 》 đi Berlin nước Đức.

Chỉ là tuy rằng điện ảnh 《đồ ma giả 》 ở Bắc Mỹ thậm chí toàn cầu đều đạt được thành tích không tệ, nhưng đáng tiếc chính là điện ảnh ở liên hoan phim Berlin chỉ có một đề danh đạo diễn xuất sắc nhất, hơn nữa bởi vì đối thủ đều vô cùng mạnh, phỏng chừng lúc này đi liên hoan phim cũng chỉ có phần chạy tới giúp vui.

Bên kia đạo diễn còn đang an ủi Đường Phong bọn họ không nên bởi vì không có đề danh mà cảm thấy nổi giận, bên này Đường Phong hoàn toàn dự định đi liên hoan phim chơi, một bộ điện ảnh không có khả năng được toàn bộ bình thẩm liên hoan phim thừa nhận, cái đó có liên quan đến hướng phát triển và giá trị liên hoan phim, mà một phần cũng vì mỗi một bình ủy đều có một gu riêng.

Kinh nghiệm lão đạo Đường Phong mặc dù có một ít tiếc nuối, nhưng còn không đến mức đau lòng.

“Anh xác định muốn đi Đức với em?” Kỳ thực cũng chỉ đi hai ba ngày mà thôi, rất nhanh sẽ trở về, Đường Phong nhìn Charles đứng ở bên giường sắp xếp hành lý, “Đi đi về về rất mệt.”

“Vậy anh càng phải đi, anh phải chăm sóc em thân ái.” Charles đem quần áo gấp gọn bỏ vào trong vali hành lý, nhìn không ra người đàn ông sống an nhàn sung sướng này còn có thể gấp quần áo, điểm này trái lại có chút giống với đứa con được mẹ nuôi lớn.

“Em nói anh không cần công tác sao?” Cả ngày đi theo bên người cậu.

“Đương nhiên, anh phải xử lý một chuyện, nhưng không phải toàn bộ mọi việc đều cần anh tự mình đứng ra.” Đem vali đóng lại, Charles vỗ vỗ vali nhếch miệng cười với cậu, “Hiện tại chuyện quan trọng nhất là, anh phải ở cạnh em phòng bị phần tử bất lương tiếp cận.”

Thực sự là cuộc sống làm cho người ta hâm mộ.

Đường Phong cũng không ngăn cản Charles theo cậu, dù sao đi Đức một vài ngày sẽ trở lại luôn, nếu như cậu vẫn là Fiennes mà điện ảnh lại không có đề danh giải thưởng liên quan tới cậu, kỳ thực cậu cũng có thể không cần phải đi liên hoan phim, đi đi về về có đôi khi cũng sẽ mệt chết.

Nhưng cậu hiện tại là tiểu minh tinh tân binh Đường Phong, mà tiểu Vũ cũng nói cho cậu, gần đây bên sản xuất 《đồ ma giả 》có dự định ra tiền truyện, cái này cần Đường Phong xuất hiện ở một ít liên hoan phim lộ mặt nhiều hơn, coi như là trợ giúp tuyên truyền điện ảnh.

《đồ ma giả 》 thành công có một nửa công lao là nhờ trải nghiệm mạo hiểm tại Nam Á của nhân viên công tác tổ kịch, dưới sự không ngừng oanh tạc điên cuồng của giới truyền thông báo đạo, điện ảnh cũng chiếm được tảng lớn siêu cấp tuyên truyền chưa từng có.

Lúc này tiền truyện của 《đồ ma giả 》 sẽ có tính nguy hiểm nhất định, ngoại trừ Đường Phong có thể sẽ tiếp tục nhận vai chính ra, đầu cơ điện ảnh khuyết thiếu rất nhiều điểm nóng cùng với độ tuyên truyền tiền truyện không thể so sánh cùng, thế nhưng dưới sự thành công to lớn của 《đồ ma giả 》, chung quy sẽ có người bằng lòng thử mạo hiểm đầu tư.