Edit: Huyết Vũ.

 

Đệ bát chương: Charles ( 2 )

 

Chiếc xe con màu đen mang một loại cảm giác ổn trọng, tài xế kéo mở cửa xe, Charles cũng không đi vào trước, mà là cực kỳ quý phái nhường Đường Phong lên xe trước, sau đó mới tự mình đi lên.

“Ngày hôm nay tôi cần làm gì?” Tựa lưng lên ghế dựa, Đường Phong âm thầm cân nhắc, Charles thoạt nhìn cũng không phải người thích chơi trò biến thái, nhưng loại chuyện này ai có thể nói trước, nhỡ đâu đối phương kéo cậu đến phòng làm việc gây rối, cậu cũng nên nghĩ biện pháp làm sao cự tuyệt mới được.

“Theo tôi là được.” Charles nhợt nhạt cười, bàn tay đặt trên đùi Đường Phong, nhưng động tác cũng không tiến thêm một bước.

“Có thể mạo muội hỏi một câu, ngài Charles là làm cái gì không?”

“Một ít chuyện làm ăn, bất động sản, tài chính tiếp xúc nhiều nhất, chỉ là công thương nghiệp cơ bản chủ yếu đặt ở Châu Âu, gần đây cũng bắt đầu đầu tư điện ảnh”, nghĩ đến Đường Phong đã quên rất nhiều chuyện trước đây, Charles tiếp tục nói, “Tôi và Lục Thiên Thần là bạn học đại học, lần này đi tới Trung Quốc ngoại trừ làm ăn một chút ở nội địa ra thì cũng có hợp tác với Lục Thiên Thần.”

“Cậu ngay cả Lục Thiên Thần cũng không nhớ rõ?” Charles nghiền ngẫm nhìn người kia.

“Không nhớ rõ, chỉ là lúc ở bệnh viện có nghe nói đến chuyện trước kia của tôi và anh ta.” Đường Phong từ trong ánh mắt đối phương đọc ra được, Charles kỳ thực biết nguyên chủ thân thể này thích Lục Thiên Thần, nhưng may là Charles rất nhiều chuyện cũng chỉ là nghe nói cũng chưa từng thực sự tiếp xúc gần gũi với bản thân Đường Phong.

Đường Phong bắt đầu có chút đau đầu, lý do mất trí nhớ này có thể thành công lừa gạt Lục Thiên Thần hay không, nhưng tỉ mỉ ngẫm lại cũng không cần lo lắng như vậy, Lục Thiên Thần thích Ca Trần vừa vặn lại cực kỳ ghét cậu, vừa lúc tất cả mọi người không cần gặp mặt, minh tinh trong công ty quản lý cũng không cần phải mỗi ngày gặp mặt chủ tịch.

Dọc theo đường đi ngoại trừ trò chuyện việc Charles lần này đến Trung Quốc ra, hai người chẳng biết tại sao lại kéo vào một ít hoạt động thể thao, Đường Phong trước đây bởi vì thân thể không thể vận động kịch liệt, bình thường chơi nhiều nhất là bi da, trùng hợp Charles cũng tự xưng là cao thủ trong đó, hai người trò chuyện một phen, Charles sau đó đề xuất buổi chiều không bằng đi đánh một ván, Đường Phong vui vẻ tiếp thu.

Xe dừng ở trước một tòa building cao lớn tráng lệ, trước cửa building dựng thẳng một tấm bia đá cẩm thạch, mặt trên điêu khắc bốn chữ rồng bay phượng múa: Tập đoàn Thiên Thần.

Trong lúc nằm viện Đường Phong từ một ít tờ báo tạp chí cùng với trong miệng y tá bệnh viện nghe ngóng về Lục Thiên Thần, Lục Thiên Thần là người sáng lập kiêm chủ tịch tập đoàn Thiên Thần, gây dựng sự nghiệp lúc còn trẻ, nhờ vào ưu thế gia tộc cùng với bản thân thiên phú thành công lập nghiệp, phạm vi kinh doanh cũng cực kỳ lớn, từ linh kiện ô tô đến tài chính, cùng với công ty giải trí hiện tại, chỉ cần là chức nghiệp có thể kiếm ra tiền thì đều cắm một chân vào, ở thành phố S có thể coi  là một nhân vật truyền kỳ.

Mà tập đoàn Thiên Thần, chính là đại bản doanh của Lục Thiên Thần.

Charles biết rõ Đường Phong và Lục Thiên Thần có chút hận cũ thù mới, Đường Phong hiện tại lại không nhớ rõ Lục Thiên Thần, vậy mà lại rõ ràng mang theo Đường Phong đến tập đoàn Thiên Thần, cũng không biết anh ta suy nghĩ cái gì.

Đường Phong nghi hoặc nhìn Charles, người sau sải bước chân đi tới bên người cậu, cực kỳ quý phái lộ ra dáng tươi cười nắng chói: “Quên nói cho cậu, trong lúc ở Trung Quốc tôi đều ở tập đoàn Thiên Thần làm việc, chỉ là nếu như cậu quên Lục Thiên Thần thì cho dù gặp mặt cũng không sao, nhưng cậu dù sao cũng là người bên dưới cậu ta, làm căng với cậu ta không phải là chuyện tốt.”

Nghe ý của Charles, là muốn làm người hoà giải?

“Cảm ơn.” Nếu như thật có thể tiêu tan chuyện trước kia với Lục Thiên Thần, vậy quả thực là chuyện Đường Phong cầu còn không được.