Edit: Huyết Vũ

 

Đệ thập tam chương: Đánh cược.

Vòng tròn xã hội thượng lưu kỳ thực không lớn, nếu như tăng thêm một vòng tròn “Giải trí” hạn định nữa thì sẽ càng nhỏ, một vị chủ tịch công ty giải trí nhận thức người cao tầng khác của công ty đối đầu cũng không đáng ngạc nhiên, có đôi khi để có được cộng đồng lợi ích nhất định bọn họ cũng sẽ hợp tác, dù sao trên thế giới này không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh hằng.

Chỉ là cao tầng của công ty đối đầu có thể xưng huynh gọi đệ như Lục Thiên Thần và Tô Khải Trình xem ra cũng không tệ, để cho Đường Phong khó có thể tin chính là ngoại giới không phải nghe đồn Lục Thiên Thần ái mộ Ca Trần sao? Lục Thiên Thần và Tô Khải Trình dù coi như là bạn học cùng đại học nhưng cũng kín đáo thêm một loại nhân tố tên là “Tình địch” ở bên trong, hai người kia sao còn có thể cùng nhau chơi bóng nói chuyện phiếm.

Đường Phong dựa vào bàn bóng sau lưng, một tay ôm thắt lưng, một tay cầm cà phê, giống như một người ngoài nhìn bốn người trò chuyện với nhau thật vui, cậu sớm đã biết cuộc sống cẩu huyết xa xa hơn so với những bộ phim truyền hình, thế nhưng vừa sống lại liền gặp phải cẩu huyết kịch vui như vậy vẫn khiến cậu có chút cảm khái.

Charles đang cùng Tô Khải Trình chơi bóng, còn hơn Lục Thiên Thần trình độ xấp xỉ Charles, Tô Khải Trình quả thực là bị Charles đánh cho tan tác, hai người đàn ông này hết sức chuyên chú quay chung quanh bàn bóng so đấu, mặt khác hai người một bên phân biệt đứng ở hai đầu thỉnh thoảng mắt đi mày lại, liếc mắt đưa tình.

Đường Phong bất đắc dĩ, đến tột cùng là cậu mù hay là Tô Khải Trình mù?

“Ha, xem ra là tôi thắng.” Charles lấy thành tích kiêu ngạo 137 điểm thành công hành hạ Tô Khải Trình đến chết, anh giơ cao cây gậy nhảy hai bước tại chỗ, sau đó hoa lệ xoay người chỉ chỉ Lục Thiên Thần và Tô Khải Trình ở một bên, vung lên càng dưới kiên nghị, “Dựa theo quy tắc thi đấu lúc trước của chúng ta, hiện tại tôi có quyền yêu cầu hai người làm một việc cho tôi.”

“Chỉ cần không bảo tôi và Thiên Thần hôn môi, cái gì cũng được.” Tô Khải Trình cười khổ.

Charles chơi bi da rất có phong cách của O’Sullivan (*), anh cười thần bí sau đó bước đến chỗ Đường Phong vẫn bị mọi người lạnh nhạt ở một bên, bàn tay kéo lấy thắt lưng người kia, bá đạo đem người ôm vào trong lòng mình.

“Thân ái, tôi nhớ hương vị của cậu.” Đầu ghé vào cần cổ Đường Phong hít một hơi thật sâu.

“Tối hôm qua tôi dùng sữa tắm trong phòng tắm của anh.” Ý tứ là, mùi thơm trên người tôi và trên người anh giống nhau như đúc.

Bị một câu nói chặn lại Charles chỉ là ha ha nở nụ cười, Đường Phong sơ sơ đã nắm được tính cách của Charles, có chút kiêu ngạo, có chút cuồng vọng, thường ngày vẫn duy trì dáng dấp quý ông lãnh tĩnh vô cùng tốt, nhưng trong chớp mắt anh có thể trở thành một tên lưu manh hài hước, chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt của người đàn ông này, trên cơ bản Charles coi như là rộng lượng, sẽ không bởi vì một ít lời nói chống đối của người khác mà tức giận.

Tương phản, anh thậm chí lại nghĩ người thỉnh thoảng chống đối vài câu càng thêm thú vị.

Đường Phong cam tâm tình nguyện phản kích Charles, không rên một tiếng mặc người ức hiếp cũng không phải sở trường của cậu.

“Thế nào, Đường thân ái của tôi có phải rất nóng bỏng không?” Charles vẫn như cũ ôm thắt lưng Đường Phong không tha, đường nhìn đảo qua Tô Khải Trình nhàn nhạt mỉm cười, Lục Thiên Thần nét mặt lãnh trầm, chậm rãi nói, “Ban huấn luyện siêu sao cuối tuần thêm một danh ngạch, Đường thân ái của tôi cũng muốn tham gia.”

—————–

Chú thích:

(*) O’Sullivan: tên đầy đủ là Ronald Antonio Ronnie O’Sullivan, là một cầu thủ bi da chuyên nghiệp người Anh có phong cách chơi nhanh chóng, biệt danh “The Rocket”. Ông là đương kim vô địch bi da thế giới và vô địch 4 lần ( 2001, 2004, 2008, 2012 ).