Edit: Huyết Vũ.

 

Đệ thập ngũ chương

Ngày không cần đi làm có nghĩa là sáng sớm hôm sau có thể ngủ thẳng tự nhiên tỉnh, Đường Phong mơ mơ hồ hồ nhớ lại lúc tám giờ sáng Charles từ bên người cậu thức dậy, đối phương nói một ít gì đó cậu không nghe rõ, trở mình một thân ôm chăn tiếp tục ngủ.

Chờ đến lúc Đường Phong lần thứ hai tỉnh táo lại đã là chuyện hai tiếng sau, cậu từ trên giường gian nan trèo xuống lại bán mộng du tiến vào phòng tắm, nửa giờ sau, lần thứ hai đi ra cậu cũng đã triệt để thanh tỉnh.

Đường Phong ngồi ở bên giường một bên mặc quần một bên đọc tờ giấy Charles lưu lại cho cậu:

【 Đường thân ái, lúc cậu tỉnh lại thì người đại diện mới của cậu hẳn là đã chờ cậu ở phòng khách, giới hạn của thẻ tín dụng là khoảng bốn mươi triệu, nhàn rỗi không có việc gì thì đi ra ngoài mua chút đồ, nhớ đừng dùng hết luôn đấy — tình nhân hoàn mỹ của cậu, Charles 】

“Thật là. . .” Dự định bao dưỡng cậu thật sao?

Tùy tiện thay một bộ quần áo trắng, Đường Phong cầm lấy thẻ tín dụng nhét vào trong túi áo đi xuống lầu, cậu hiện nay là có chút cần tiền, chỉ là không muốn thực sự để Charles giúp cậu trả tiền biên lai, đành nhớ tiền nợ trước, sau đó trả lại cho Charles vậy.

Thời gian là buổi sáng 10h45′, lúc Đường Phong xuống lầu thấy được người đại diện mới của cậu, một cô gái thoạt nhìn như mới hơn hai mươi vừa tốt nghiệp đại học xong, trên mặt còn đeo một cái mắt kính to gọng đen.

“Xin chào! Anh là Đường Phong đúng không? Tôi là người đại diện mới của anh Trương Vũ, anh có thể gọi tôi là tiểu Vũ.” Cô gái đang ngồi ở phòng khách uống trà chán đến chết vừa nhìn thấy người kia xuống thì lập tức đứng lên, con mắt dưới chiếc kính cận nhìn chằm chằm vào người đàn ông từng bước đi tới trước mặt cô, cái miệng khẽ nhếch.

“Làm sao vậy, tôi nhìn giống quái thú lắm sao?” Tên khốn Lục Thiên Thần quả nhiên không nỡ phân cho cậu một người đại diện tốt, nhưng dù sao một cô gái nghiêm túc công tác cũng tốt hơn một kẻ nịnh hót trung niên mập mạp, Đường Phong thân thiện mỉm cười, tiến lên chủ động vươn tay, “Chúng ta đây coi như là chính thức gặp mặt, Đường Phong.”

“Ặc, xin chào.” Tiểu Vũ vội vàng nắm lại, có chút xấu hổ nói, “Xin lỗi, vừa rồi nhìn chằm chằm vào anh, tôi chỉ là nghĩ anh trong tưởng tượng của tôi không giống. . .”

“Ha hả, không giống thế nào?” Đường Phong nhìn chén trà trên bàn, cẩn thận tỉ mỉ nói, “Tôi còn chưa ăn bữa sáng, cùng ăn đi, không thể cự tuyệt đấy.”

“Vâng, cảm ơn anh.” Tiểu Vũ vừa cười vừa nói, “Anh so với trên ảnh quyến rũ hơn.”

Cô nói chính là lời nói thật, chí ít trước ngày hôm nay gặp Đường Phong cô vẫn cho rằng Đường Phong là một bình hoa chỉ có bề ngoài, lúc cô bị phân phối cho Đường Phong đồng sự trong công ty còn đều đang tiếc hận cho cô, nhưng hiện tại cô biết, xem ra cô là đụng tới vận lớn rồi.

“Cô có một đôi mắt đẹp, ha hả, cảm ơn đã khích lệ.” Đường Phong thản nhiên cười, mười phần lực tương tác.

Đường Phong mỗi tiếng nói cử động không hề tương xứng với bề ngoài, tiểu Vũ nhìn bóng lưng cao ngất của người kia có chút nhịn không được tâm động, đến tột cùng trước đó là ai nói cho cô, Đường Phong là một nghệ nhân tính tình tồi tệ, không dễ hầu hạ lại thêm vụng về?

Hiện tại trước mặt cô rõ ràng là một ngôi sao mới ôn nhu săn sóc, lại tràn đầy quyến rũ trong tương lai!

Tiểu Vũ có một loại dự cảm mạnh mẽ, khi người đàn ông này lần thứ hai xuất hiện trước mặt công chúng sẽ khiến cho mọi người kinh ngạc.