Edit: Huyết Vũ.

Đệ thất thập chương: tin tức gì tốt.

“Anh còn tưởng anh ta sẽ ở lại Châu Á vài ngày, không nghĩ tới cư nhiên cũng chạy theo tới đây, từ sau lần anh ta đâm cho tổ chức hình cảnh quốc tế phân bộ Anh quốc một đao kia, Ivan bọn họ vẫn luôn đang tìm Albert, thế nhưng nhìn nhìn người kia, luôn luôn nghênh ngang liên tục ra vào các quốc gia.”

Khóe miệng Charles hàm chứa một tia cười khẽ, tiện tay đem tấm thiệp Albert sai bồi bàn giao cho Đường Phong đặt lên bàn.

Lục Thiên Thần cũng không cầm lên xem, chỉ là nhẹ nhàng liếc mắt: “Em muốn đi không?”

“Không biết anh ta tìm em làm gì.” Đường Phong nhìn địa chỉ trên tấm thiệp, sau đó liền xé tấm thiệp thành mảnh nhỏ.

Trên party khánh công, sau khi Đường Phong nhận được tấm thiệp của Albert liền đem chuyện này nói cho Charles và Lục Thiên Thần, dù cậu đồng ý đến chỗ hẹn, cũng sẽ không giấu diếm hai người đàn ông tin tưởng cậu.

Suy bụng ta ra bụng người, nếu Lục Thiên Thần hoặc là Charles giấu cậu đơn độc đi gặp những người khác, dù người kia thậm chí có thể sẽ mang đến một ít nhân tố nguy hiểm, nhưng sau đó cậu khẳng định vẫn sẽ không vui.

Nếu đã quyết định đến với nhau, vẫn là thẳng thắn thành khẩn một ít mới tốt.

“Chỉ có tới đó mới biết được.” Lục Thiên Thần ở bên cạnh nói rằng.

Charles cũng theo đó phụ họa, cười vỗ tay nói: “Không sai, chúng ta cùng đi.”

Điểm này Đường Phong đồng ý.

Albert là loại người bình thường không liên hệ, thỉnh thoảng đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, nhưng rất nhiều lúc đối phương đều là dùng điện thoại liên hệ hoặc là thẳng thắn trực tiếp xuất hiện.

Dùng thiệp đưa tin, loại tình huống này rất ít.

Phỏng chừng đối phương hẳn là sẽ không mời cậu tới cùng ăn cơm, bởi vì hiện tại vào giờ này đều đã là giờ ăn khuya.

Trên thiệp chỉ viết địa điểm gặp mặt, cũng không ghi rõ thời gian, nếu như cậu đêm nay không đi, mà là sáng sớm ngày mai qua đó thì sao?

Khi Đường Phong ngồi ở trên xe thỉnh thoảng sẽ nghĩ như vậy, nhưng đã không có khả năng này nữa, bởi vì cậu đã cùng Charles và Lục Thiên Thần ngồi xe đi tới địa điểm Albert nói.

Đây là một con phố nhìn qua rất bình thường, không tính náo nhiệt cũng không tính quạnh quẽ, vừa vặn ở trung gian khu dân cư và khu thương nghiệp, cao ốc cao cao đứng vững trước mặt bọn họ, nhìn qua có một chút giống ký túc xá, chí ít từ bề ngoài xem ra, cao ốc không tính là xa hoa cũng không tính là khó coi này có vẻ không có chỗ đặc biệt gì khác.

Đường Phong đứng ở bên ngoài đột nhiên nghĩ, nếu như bảo vệ không cho bọn họ vào thì sao, trước đó cậu không nhớ có thể sẽ phải mang theo thiệp, kết quả vừa không lưu ý liền xé luôn tấm thiệp.

Nếu như vào không được liền về khách sạn vậy.

Đáng tiếc Đường Phong đều là lo lắng vô ích, khi bọn họ đến gần tòa cao ốc, bảo vệ liền từ bên trong đẩy ra cửa lớn bằng thủy tinh trong suốt, khi đại sảnh tầng một trở nên sáng sủa, một người đàn ông tóc vàng mặc áo khoác dài màu đen đã đứng ở trước mặt họ.

Biết khi bốn người đàn ông đi cùng nhau thì sẽ có vấn đề gì không?

Kỳ thực lúc đứng trong thang máy còn tốt, thang máy cao tầng rất lớn, cho dù bốn người đứng song song cũng sẽ không dán chặt lấy nhau, nhưng sau khi ra thang máy đi lên hành lang không tính là rộng lớn thì vấn đề liền tới rồi.

Ngoại trừ mình ra, Đường Phong biết ba người đàn ông khác đều xưng vương xưng bá trong lĩnh vực riêng của mình, bình thường có thể ở trước mặt cậu giả vờ ngoan ngoãn nhượng bộ, nhưng khi ra bên ngoài mọi người gặp mặt, mặt mũi của đàn ông là không thể ít đi một phần.

Bốn tên đàn ông đi trên hành lang cũng không tính là lớn có vẻ chật chội một chút, vấn đề ở chỗ không ai muốn đi ở phía sau người khác, nhất là đi theo phía sau Albert.

Kỳ thực Đường Phong không ngại mình đi sau cùng, nhưng Charles và Lục Thiên Thần lại thích kẹp cậu ở giữa, ba người bọn họ đành phải đi cùng nhau, hoặc là đi trước hoặc là đi sau.

Đi ở phía sau Albert? Lục Thiên Thần và Charles không làm.

Đi ở phía trước Albert? Lục Thiên Thần và Charles trái lại rất nguyện ý, nhưng Albert hiển nhiên cũng không thích đi ở phía sau người khác.

May là trong hành lang chỉ có bốn người bọn họ, nếu không để những người khác thấy được, nhất là thuộc hạ của ba người đàn ông này, phỏng chừng sẽ cảm thấy hết hồn vì cử động ấu trĩ của ông chủ nhà mình.

“Albert, không bằng nói một câu anh tìm tôi có chuyện gì.”

Hiện tại cũng không còn sớm, nếu có chuyện gì hoặc là muốn nói gì có thể mau chóng giải quyết, mấy ngày sau còn có rất nhiều công tác tuyên truyền, Đường Phong hiện tại cần nhất chính là ngủ đủ bảo trì thể lực, lấy trạng thái thật tốt đi nghênh đón công việc.

Cậu đã lập kế hoạch rồi, sau khi xong 《sống lại 》sẽ nghỉ ngơi một tháng, cũng cho công nhân phòng làm việc bận rộn mấy tháng với cậu được thả lỏng.

Lúc làm việc nghiêm túc làm việc, lúc nghỉ ngơi liền đi ra ngoài chơi một chút, tìm kiếm càng nhiều linh cảm, song song cũng là thư giãn.

”Thật là phi thường trùng hợp, khi em tổ chức khánh công yến, ở đây cũng đang tổ chức một khánh công yến.” Albert lấy tốc độ thong thả, tiếng nói trầm thấp nói ra.

Bọn họ dường như đã đến gần chỗ muốn tới, bởi vì Đường Phong nghe được tiếng vang âm nhạc từ trong phòng vọng lại, vũ khúc mạnh mẽ, lời bài hát phi thường lộ liễu, hôm trước cậu còn lên iTunes xem bảng xếp hạng âm nhạc billboard tìm bài hát tải về, bài hát này còn được xếp rất cao.

Có lẽ là đã qua cái tuổi điên cuồng nổi loạn, Đường Phong tuy rằng thích giai điệu bài hát này, nhưng đối với ca từ cũng chỉ là nghĩ rất thú vị.

“Anh thật là nhàm chán, gọi chúng tôi tới đây để xem một cái khánh công yến không biết là ai tổ chức?” Charles không chịu im miệng nói một câu.

Lục Thiên Thần là phái hành động, anh trực tiếp đi về phía gian phòng phát sinh tiếng nhạc, cửa cũng không phải hoàn toàn đóng không có một chút khe hở, bằng không tiếng nhạc cũng sẽ không tuôn ra.

Trên cửa có một tấm chắn trong suốt, Lục Thiên Thần đứng ở nơi đó nhìn thoáng qua bên trong, đôi lông mày hơi cau lại.

“Chúng ta đi thôi.” Không biết nhìn thấy gì, Lục Thiên Thần trực tiếp nói với Đường Phong, người lập tức đã đi tới chuẩn bị kéo cậu rời đi.

“Cậu nhìn thấy thứ gì thú vị sao?” Thấy phản ứng của Lục Thiên Thần, Charles thoáng cái tinh thần tỉnh táo, bước nhanh đi tới bên ngoài gian phòng.

Từ trước cửa chắn trong suốt cũng thấy được người trong phòng, Charles ha ha ha lớn tiếng nở nụ cười: “Bên trong thật là náo nhiệt, chúng ta vì sao phải đi, cái này nhìn qua rất thú vị.”

Phản ứng hoàn toàn tương phản của Lục Thiên Thần và Charles thoáng cái câu dẫn ra lòng hiếu kỳ của Đường Phong.

Mặc dù Lục Thiên Thần nỗ lực lôi kéo Đường Phong rời đi, nhưng cậu vẫn đứng ở tại chỗ, hỏi: “Các anh nhìn thấy gì?”

Cậu đã là người trưởng thành, lẽ nào còn có cái gì không thể xem?

Đường Phong cho rằng người trong phòng cử hành khánh công đang nhảy vũ điệu nóng bỏng hoặc là **, tuy cậu không thích tham gia các loại party, nhưng phần lớn đều đã thấy qua.

Có vài người đang ở trên party chơi đến phát điên, thậm chí đều đã ở trên sô pha bên cạnh súng thật đạn thật làm một hồi, giới giải trí từ trước đến nay cũng không sạch sẽ, là nơi trộn lẫn tiền tài và dục vọng, chỉ không chú ý một chút liền rất dễ bị dụ dỗ, một ngày không kiềm chế được sẽ bị những người khác ảnh hưởng, cùng bọn họ thoả thích điên cuồng hưởng lạc.

Ngợp trong vàng son, dễ khiến người ta lún sâu vào nhất.

Nếu đã tới, tùy tiện liếc nhìn cũng không sao, cũng không thể để cậu đều đi tới cửa lại bảo cậu rời đi, nếu không cậu sẽ khó chịu giống như mèo cào trong tim vậy.

Lục Thiên Thần không thể kéo Đường Phong đi, trong lòng anh cũng là có một ít do dự, bằng không nếu như anh thực sự muốn kéo Đường Phong, Đường Phong cũng không thể giãy khỏi.

Thấy Đường Phong đi tới cửa gian phòng, Lục Thiên Thần không có bất cứ thiện cảm gì trừng mắt Albert: “Anh thực sự là một người buồn chán.”

“Từ trước đến nay tôi luôn là người buồn chán.” Albert mặt mang một tia ý cười không có bất cứ nhiệt độ gì tiếp nhận đánh giá đến từ Lục Thiên Thần.

Đường Phong đứng ở cửa gian phòng xuyên thấu qua cửa sổ nhỏ nhìn vào bên trong, ngay từ đầu cậu thấy cũng không khác như trong tưởng tượng của cậu, mặc dù bên trong ánh đèn rất tối, nhưng cậu vẫn mơ hồ có thể thấy từng người cả trai lẫn gái tụ họp, ở chỗ gần cửa nhất có một đôi nam nữ đang dựa vào tường một bên lắc lư theo âm nhạc, một bên làm loại chuyện kia.

Nhìn qua không phải uống nhiều thì chính là tiêm loại thuốc nào đó, một ít thuốc cấm thông hành dễ làm cho người ta trở nên điên cuồng lại không thể điều khiển bản thân cực kỳ thịnh hành trong đám thanh niên Mỹ, đây kỳ thực cũng là một vấn đề tất cả mọi người đều biết nhưng lại không thể triệt để giải quyết.

Thật đúng là điên cuồng.

Dành cho một lời bình năm chữ, Đường Phong đang định quay đầu sớm một chút về nhà, đường nhìn đột nhiên liền chạm đến một người nhìn qua có chút quen.

Mái tóc đen ở trong đám người nước ngoài là tương đối dễ thấy, nhất là người nọ còn giữ mái tóc dài, khi ánh đèn đặc biệt chiếu vào trên người cậu thanh niên, Đường Phong càng muốn quên cũng khó.

Khánh công yến. . .

Lẽ nào đây là khánh công yến 《Thiên Tử 2 》?

Chỉ là Đường Phong cũng không thấy ngài Robert quen thuộc, nhưng cậu vẫn có thể thấy rõ Mike Trần quỳ rạp trên mặt đất đang khẩu giao cho một người đàn ông, và người đàn ông Mỹ trung niên kia hình như là một vị cao tầng nào đó của nhà sản xuất, nhưng bởi vì Đường Phong tiếp xúc nhiều nhất là Robert, vậy nên cậu cũng chỉ là thấy người đàn ông trung niên này khá quen mắt thôi.

Thoáng cái có chút buồn nôn, Đường Phong rất nhanh dời đi đường nhìn.

“Anh cho tôi xem những thứ này có tác dụng gì?”

Nghe xong Đường Phong hỏi, Albert chỉ là cười cười.

“Lẽ nào em không muốn biết vì sao thằng nhóc kia có thể thay thế vị trí của em, trừ nhân tố thù lao của em ra, còn có cái này.” Chỉ chỉ vào gian phòng, Albert sắc mặt bình thản.

Không cảm thấy mình làm sai chỗ nào, cũng không cảm thấy mình rất buồn chán, Albert tiếp tục nói: “Có hai tin tức tốt, dự định nghe cái nào?”

“Nếu đều là tin tức tốt, vì sao anh không nói thẳng ra, còn phải nghe cái nào trước?” Charles xem thường chậc một tiếng, song song cũng phát biểu bình luận đối với tất cả mình vừa thấy.

“Này có cái gì lạ, người thích tùy tiện chơi đùa có rất nhiều, có vài người không vì tiền chỉ là thích buông thả mình một lần, đương nhiên, nếu như có thể có được hưởng thụ song song cũng có được lợi ích, bọn người kia cũng sẽ phi thường vui vẻ.”

Đại minh tinh vẻ vang chói sáng, không biết có bao nhiêu người phía sau đều từng tham dự loại party phóng túng này, có thể đây là nguyên nhân vì sao ngay từ đầu bố Chino đã không thích minh tinh.

Nhưng mấy minh tinh giữ mình trong sạch, nhiệt tình yêu thương sự nghiệp lợi ích chung, mà lại vừa giàu vừa có sức quyến rũ, ví dụ như siêu sao như Randa, thường thường đều là đối tượng không ít người muốn kết bạn và ngưỡng mộ.

Đường Phong không quản được người khác, cậu chỉ có thể quản chính mình và bạn bè bên người mình.

“Không bằng nói một chút hai tin tức tốt của anh đi.” Ở điểm này Đường Phong tán thành Charles, dù sao đều là tin tức tốt, nói cái nào trước không phải đều như nhau.

“Tin tức thứ nhất hẳn là em rất nhanh sẽ biết, mặc dù phòng bán vé ngày đầu của 《sống lại 》 không tính là quá tốt, nhưng dự đoán phòng bán vé hôm nay không chỉ không hạ xuống trái lại càng tăng.”

“Đích thật là một tin tức tốt, thế nhưng. . . Anh cư nhiên cũng quan tâm phòng bán vé?” Albert nói Đường Phong vẫn nguyện ý tin tưởng, bởi vì ngày hôm nay rời khỏi khánh công yến, vậy nên cậu cũng không có cách nào từ trong miệng những người khác biết được phòng bán vé 《sống lại 》 ngày hôm nay.

Huống chi vì là khánh công yến, phỏng chừng không ít người đều tắt di động làm việc.

Cho Đường Phong một nụ cười, Albert tiếp tục nói rằng: “Nhưng là phi thường không may. . .”

Ánh mắt người này nhìn về phía gian nhà đang tiến hành hoạt động điên cuồng, nói: “Một bộ điện ảnh khác sau lần đầu dâng như nước thủy triều, phòng bán vé đã trượt 70%.”

“Được rồi, không bằng nói một câu tin tức tốt thứ hai.” Đường Phong đối với tính cách thích mãnh liệt trả thù của Albert coi như là biết một ít, hiện tại cậu phát hiện, người kia kỳ thực cũng rất thích cười trên nỗi đau của người khác.

“Ha ha ha, anh biết ngay bộ phim rách nát kia không có bảo bối của anh đến cùng vẫn chỉ là cặn bã, giống như là vỏ chuối trong mương không ai sẽ nghĩ lầm nó là quả chuối!” Charles dùng ví dụ kỳ quái nói.

Lục Thiên Thần cũng nói một câu: “Kết quả trong dự liệu.”

Khi ánh mắt Đường Phong rơi vào trên người Charles và Lục Thiên Thần, cậu cũng từ trên người bọn họ cảm giác được nồng đậm vị đạo hả hê, có thể chỉ vào lúc này, ba cái người bình thường tràn ngập mâu thuẫn mới có vẻ “Hoà thuận vui vẻ đồng thời đứng cùng trên một chiến tuyến”.

“Tin tức tốt thứ hai.” Albert đột nhiên dừng lại ngôn ngữ, nâng tay nhìn đồng hồ, nói rằng, “Chúng ta phải rời khỏi đây, đi theo tôi.”

Nói lập tức xoay người rời đi, do dự một chút, Đường Phong vẫn đi theo, Charles và Lục Thiên Thần cũng lập tức đuổi kịp.

“Tôi nói anh muốn làm gì, dẫn chúng tôi qua đó rồi đem tôi và Lục Thiên Thần giết?” Charles có chút cảnh giác nói.

“Tôi biết có một câu tiếng Trung nói ‘Lấy tâm tiểu nhân đo lòng quân tử’ tôi nói có đúng không, Đường của tôi?” Không để ý tới Charles, Albert hàm chứa mỉm cười nói với cậu.

 

Đệ thất thập nhất chương: kinh kinh kinh.

Đêm khuya người không tĩnh.

Thanh niên không muốn về nhà sớm hợp bè kết đảng đi với nhau, cầm trong tay chai bia vừa nói cười vừa uống, thỉnh thoảng xiêu xiêu vẹo vẹo nhìn qua như là sắp ngã xuống.

“Thanh niên hiện tại thực sự là đọa lạc xuống địa ngục quá nhanh, về sau nếu con của tôi còn ở bên ngoài lêu lổng vào cái giờ này, tôi tuyệt đối sẽ xách nó về sau đó hung hăng đấm cho một trận.” Ngồi ở trong xe mờ tối, một người hình cảnh mặc thường phục nhìn một đám thanh niên đêm không về nhà đi qua phía trước toà cao ốc, thỉnh thoảng phát biểu vài câu bình luận.

“Anh cả anh nói đúng không?” Hình cảnh nhìn về phía người trẻ tuổi đang ở bên cạnh uống cà phê.

Ivan không thể nghi ngờ là một người trong đội ngũ hình cảnh Anh quốc khiến người ta hâm mộ, tuổi tác gần giống với đám thanh niên lêu lổng đầu đường, nhưng Ivan sớm đã là tổ trưởng tổ chức hình cảnh quốc tế Anh quốc, năm ngoái còn bởi vì phá được vụ án bắt cóc và tống giam phần tử khủng bố Nam Á mà được đặc biệt ngợi khen.

Khi những người khác đều băn khoăn cưới vợ ôm con, hoặc là khổ não vì học phí cho con bắt đầu đi học, Ivan đã công thành danh toại, tiền đồ vô lượng.

Ngoại hình ưu tú, năng lực tuyệt đối, Ivan ở trong đội ngũ vẫn là đối tượng ngưỡng vọng của những người trẻ tuổi dưới quyền kia.

“Chuẩn bị hành động.” Uống hết ngụm cà phê cuối, tiện tay cố sức bóp cốc giấy, Ivan sạch sẽ lưu loát nói bốn chữ.

“Vâng.”

Các hình cảnh ăn mặc thường phục dưới mệnh lệnh của tổ trưởng cấp tốc triển khai hành động, từ cửa hông cao ốc tiến vào đích đến phía trước.

Căn cứ vào tin tức đáng tin cậy, hôm nay Albert và một đám người trong giới sẽ tổ chức tiến hành giao dịch buôn lậu ở một nơi tại Mỹ, tổ chức hình cảnh quốc tế Anh quốc và cảnh sát Mỹ liên thủ hợp tác, ý đồ phá tan giao dịch phi pháp giá trị cao tới vài tỷ đô.

Ivan đã theo dõi Albert mấy tháng, hôm nay rốt cục tới lúc bọn họ hành động.

Thế nhưng, khi bọn hắn cầm súng trong tay mở cửa, thấy không phải mấy người đại lão ẩn trong chỗ tối giao dịch phi pháp, mà là một vài bức hình ảnh vô cùng sống động.

“Lục soát!” Tùy ý thoáng nhìn, Ivan nhíu mày, trong không khí tràn đầy mùi thuốc lá, rượu ngon và một ít thuốc cấm.

Đèn trong phòng rất nhanh bị bật lên, sáng sủa chiếu xuống đám người trong phòng nhìn không sót cái gì, các hình cảnh cấp tốc phong tỏa lối ra chung quanh tra tìm Albert hoặc là đồng bọn của anh, nhưng sau cùng cái gì cũng không thấy, trái lại phát hiện ra không ít ma túy và đủ loại chất kích thích phi pháp.

Cùng với, mấy người quản lý cao tầng của một nhà sản xuất đỉnh cấp nào đó ở Mỹ, và diễn viên chính gần đây công chiếu điện ảnh.

“Này, tên kia không phải diễn viên chính của 《Thiên Tử 2 》 sao? Tối qua tôi vừa đi xem phim với bạn gái, tôi dám nói là so với bộ thứ nhất quả thực chính là cực kỳ tệ hại, càng không xong chính là hiện tại cậu ta cư nhiên lại ở chỗ này, tôi nghĩ tin tức ngày mai đã có cái để viết rồi.”

Một cảnh sát Mỹ nói chuyện bên cạnh Ivan, còn cố ý chỉ chỉ cho người bạn nước Anh xem là ai.

Người thanh niên đang bị còng tay, quần áo trên người mất trật tự con mắt không có tiêu cự, vừa nhìn là biết hút nhiều ma túy quá mức đến đơ người, thấy cảnh sát còn cười tiến sát đến.

Ivan liếc nhìn địa phương dơ bẩn ô uế này, có chút chán ghét xoay người rời đi, đem ở đây giao cho thủ hạ đi xử lý.

“Anh cả, muốn đuổi theo không?” Hình cảnh vừa rồi chạy tới hỏi.

“Không cần.” mặt không chút thay đổi nói một câu, Ivan đi tới thang máy cao ốc, vào trong thang máy đi lên nóc tòa nhà.

Gió mát từ từ thổi tới, Ivan liếc nhìn nóc nhà trống rỗng trong mắt dần dần phát lạnh, lại để cho Albert chạy mất, càng tệ hại chính là, bọn họ lần này hoàn toàn là bị đối phương lợi dụng.

Diễn viên 《Thiên Tử 2 》 xuất hiện ở chỗ này, vì sao trùng hợp như thế?

Cố ý dẫn bọn họ tới đây, là vì cái gì?

Ngoại trừ dương đông kích tây, lẽ nào còn có mục đích để cho bọn họ bắt diễn viên kia?

. . .

Đường Phong còn chưa hiểu Albert muốn gì, cho bọn họ nhìn thấy khánh công yến của Mike Trần mấy người, sau đó lại mang theo bọn họ từ mật đạo cao ốc rời đi.

Rõ ràng nói có hai tin tức tốt, nhưng nói một cái xong lại không muốn trực tiếp nói cho cậu cái thứ hai.

【Ngày mai em sẽ thấy 】

Albert nói như vậy.

Sau đó, người này coi nhẹ Charles và Lục Thiên Thần nhìn chằm chằm, trước khi rời đi còn lễ phép hôn lên gương mặt Đường Phong, nói một câu “Annie rất nhớ em” rồi bỏ đi.

Đối với chuyện này Charles hiển nhiên rất không nói gì.

“Tuy anh từng có vài lần làm ăn với anh ta, cũng biết tính tình người này cho tới nay cũng rất quái, nhưng anh thực sự không thể không nói, anh ta thật sự là buồn chán cực độ, ở cùng một người như thế khẳng định sẽ buồn chết.” Một câu cuối cùng thế nào như là cố ý nói cho Đường Phong nghe.

Người nào đó đã từng đẩy em đến chỗ anh ta cũng không có tư cách nói những lời này. . .

Đường Phong khinh bỉ Charles, oán thầm một câu trong lòng, lời này nếu như nói ra tóm lại sẽ có chút khiến người ta xấu hổ, cũng có lẽ là vì có một đoạn như thế, Charles bọn họ cũng sẽ không bởi vì Đường Phong và Albert từng liên lạc với nhau mà cứng rắn muốn bọn họ tách xa hoặc là thế nào đó.

Bởi vì trước đây trồng hạt, chung quy hiện tại sẽ có quả.

Sau khi rời khỏi tòa cao ốc Đường Phong trở về khách sạn nghỉ ngơi, giống như cậu nói ngay từ đầu, cậu cần nghỉ ngơi thật tốt để ứng phó với công việc ngày mai.

Sáng sớm hôm sau, cậu vừa tỉnh lại đã nhận được điện thoại của tiểu Vũ, đối phương liên tục kêu cậu mau đi xem báo ngày hôm nay, trong giọng nói tràn đầy kinh ngạc và cấp thiết.

Trên báo có tin tức gì lớn?

Người đàn ông vừa tỉnh lại còn có chút mơ mơ màng màng sau khi rửa mặt đi tới phòng khách, thấy Charles và Lục Thiên Thần đã dậy, đang ngồi trên sô pha xem báo.

“Đây là tin tức tốt Albert nói.” Lục Thiên Thần đưa tờ báo cho cậu.

Trên báo là tiêu đề tin tức thật to: Nam diễn viên chính 《Thiên Tử 2 》 hút ma túy phi pháp bị bắt.

Bên dưới là một tổ ảnh chụp chiếm hơn nửa trang báo, có Mike Trần quần áo mất trật tự cúi đầu trong mắt không có tiêu cự, cũng có một ít ảnh chụp bị che khác khiến người ta vừa nhìn đã biết là cái gì.

Có một chút rõ ràng là **, cũng không biết toà soạn lấy được hình ảnh từ đâu.

Nửa trang báo viết Mike Trần và mấy người cao tầng phía sản xuất hút ma túy làm loạn, mặt khác nửa trang báo còn lại là kỷ lục 《Thiên Tử 2 》 tụt dốc không phanh nhanh nhất trong giới điện ảnh đầu nửa năm nay, sau ngày đầu phòng bán vé rất cao thì liên tục xuống dốc.

Lần này lại có thêm scandal, phỏng chừng sẽ có ảnh hưởng càng lớn đối với điện ảnh.

Không chỉ điện ảnh, còn có nhà sản xuất 《Thiên Tử 》.

Đường Phong nói không rõ là cảm giác gì, vui vẻ? Nhìn có chút hả hê sao?

Ngược lại cũng không có.

Kỳ thực càng còn nhiều là tiếc hận, một bộ điện ảnh tốt cứ như thế bị hủy, xảy ra chuyện như vậy lại thêm phía sản xuất phải chịu ảnh hưởng, phỏng chừng series 《Thiên Tử 》 cũng sẽ chỉ tới đây mà thôi.

Đây là tin tức Albert nói là tốt, đích xác rất buồn chán.

. . .

Sự phát triển tiếp theo cũng không có gì bất ngờ, dưới danh tiếng không tốt và scandal sau đó 《Thiên Tử 2 》 cấp tốc ngâm nước, một ít rạp chiếu phim cũng vứt bỏ không chiếu 《Thiên Tử 2 》 nữa, bộ phim lớn được chuẩn bị hơn một năm, thậm chí chế tác còn vượt qua bộ thứ nhất, cứ như thế oanh oanh liệt liệt vứt xó, thảm thảm đạm đạm kết thúc.

Phía sản xuất bởi vì sự kiện lần này mà phải thông qua truyền thông xin lỗi đại chúng, song song cũng khai trừ mấy nhân viên quản lý có liên quan đến vụ án, Mike Trần tuy rằng rất nhanh đã được nộp tiền bảo lãnh đi ra, nhưng trong thời gian ngắn phỏng chừng không ai sẽ mời cậu ta đóng phim.

Nghe Chino nói, Robert trái lại bởi vì sự kiện đối thủ lần này tập thể ngã quỵ mà đã có thể đứng vững trong công ty, nhưng người sau cũng hết sức đau lòng bộ điện ảnh anh trù tính ngay từ đầu mà lại có kết cục đáng tiếc như vậy.

Làm diễn viên chính 《Thiên Tử 》 tập 1, Đường Phong đương nhiên sẽ bị truyền thông lấy ra tiến hành đối lập với diễn viên tập 2, khán giả thích xem cái này, khi bọn họ ghét một người lại càng thích hạ thấp đối phương đến cùng cực.

Dưới sự đối lập của Mike Trần, mặc kệ là khán giả hay truyền thông đều không thể hiểu nổi vì sao phía sản xuất lại muốn thay Đường Phong vào tập thứ hai, nếu như là vì hơn 10 triệu thù lao kia, như vậy chúc mừng, hiện tại bọn họ tiết kiệm được 10 triệu, nhưng song song cũng tổn thất trên trăm triệu.

Vì sự kiện lần này, chuyện phía sản xuất đổi diễn viên tập hai 《Thiên Tử 》 có lẽ có thể nhắc nhở cho các công ty khác, không nên tùy tùy tiện tiện thay đổi diễn viên chính của series điện ảnh, cho dù không có scandal, kết cục cuối cùng của điện ảnh cũng là thảm đạm như vậy.

Nhặt được hạt vừng đánh mất quả dưa, tấm gương rõ như ban ngày.

Trái lại bộ điện ảnh đầu tiên 《sống lại 》 Đường Phong tự mình đảm nhận chế tác, mặc dù ban đầu bình thường, nhưng nhờ vào danh tiếng tốt đẹp mà được vận tác lâu dài, vào cuối tháng liền đạt được phòng bán vé hơn một trăm triệu, đối với một bộ điện ảnh không có kỹ xảo điện ảnh không được đầu tư lớn mà nói đã tính là phi thường hiếm có.

Khi một bộ điện ảnh không có siêu cấp minh tinh cũng không có đại thành bản chống đỡ, làm phim truyện, cần chính là kịch bản cường đại và đạo diễn hùng mạnh, cùng với lực hấp dẫn điện ảnh gây cho khán giả.

Từng bước từng bước, dựa vào kinh nghiệm, năng lực và sự thận trọng khi chọn phim, Đường Phong chỉ dùng ba năm từ một tiểu minh tinh không có tiếng tăm gì đến hiện tại là siêu sao số một số hai trong các diễn viên người Trung.

Nhưng đối với Đường Phong mà nói, đây chỉ là đúng với kế hoạch của cậu mà thôi.

Có lẽ có vận may nhất định, nhưng bộ phim kia không phải là cậu khổ cực tranh thủ tới sao, lại thêm có bộ điện ảnh nào cậu không nghiêm túc đi diễn chứ?

《sống lại 》 lấy phòng bán vé toàn cầu cuối cùng hơn 200 triệu đi đến đoạn kết, thành tích như vậy đủ để cho Đường Phong thoả mãn biểu hiện của mình, cũng khiến mấy người đầu tư nào đó dựa vào tiền ủng hộ Đường Phong chiếm được hồi báo không tệ.

“Ngài Đường, xin lỗi để cậu đợi lâu.”

Trong một nhà hàng nhỏ đối diện cao ốc nhà sản xuất lớn nhất tại Mỹ, Robert vẻ mặt mang cười đi về phía một người đàn ông phương Đông có bề ngoài anh tuấn.

Bước vào mùa hè thời tiết càng thêm nóng, sau khi Robert ngồi xuống chuyện thứ nhất chính là lấy ra khăn tay lau mồ hôi, oán giận thời tiết hôm nay: “Gần đây thực sự là nóng muốn chết.”

“Muốn uống gì không?” Đường Phong cười hỏi.

“Cho tôi một cốc cola thêm đá đi.”

Hai cốc cola lạnh đặt ở trên bàn, Robert và Đường Phong ngồi trong nhà hàng nhỏ, đây là lần thứ ba bọn họ gặp mặt sau sự kiện 《Thiên Tử 2 》 thất bại.

Nhớ lần đầu tiên là khi Đường Phong hoàn tất tuyên truyền 《sống lại 》 chuẩn bị về nước, Robert thông qua Chino hẹn Đường Phong đi ra, trò chuyện một vài sự tình về 《Thiên Tử 2 》, phần lớn thời gian bọn họ đều vô cùng tiếc hận một series ưu tú bị chết non.

Lần thứ hai là khi Robert đến Trung Quốc nói chuyện hợp tác với cơ quan liên quan đến điện ảnh Trung Quốc, Robert thuận tiện cũng tới thành phố S tìm Đường Phong, lúc đó Robert còn tiết lộ với Đường Phong mong muốn có thể tiếp tục hợp tác với cậu.

Ngày hôm nay là lần thứ ba, Đường Phong hiện tại đang ở Mỹ quay chụp bộ thứ hai của 《đồ ma giả 》, việc gì cũng không nên có nhiều, cho dù phía làm phim mạnh mẽ yêu cầu gia tăng thù lao, đây cũng là lần cuối Đường Phong quay chụp series 《đồ ma giả 》.

Lần này cũng không cần tăng cân, Đường Phong giữ lại mái tóc ngắn sạch sẽ gọn gàng, bởi vì điện ảnh yêu cầu cậu cũng không thể đi phơi nắng, cho dù ra ngoài cũng phải bôi kem chống nắng, để phù hợp điện ảnh lấy hình tượng sạch sẽ vô hại của Bạch Y, da của cậu chí ít phải trắng, không được đen.

“Còn nhớ lần trước chúng ta gặp mặt, tôi đã nói chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác không, Đướng, tôi thực sự rất hi vọng chúng ta có thể có cơ hội hợp tác lần thứ hai, hiện tại công ty có một bộ điện ảnh đang được chuẩn bị, chúng tôi nhất trí cho rằng cậu là nam diễn viên điện ảnh tốt nhất được chọn.” Robert khó nén kích động.

Đường Phong rất ít thấy hình dạng Robert kích động, điều này làm cho cậu nhất thời cảm thấy hứng thú với điện ảnh Robert nói.

Một người diễn viên chín chắn sẽ không bởi vì một lần không thoải mái liền triệt để cắt đứt với một nhà sản xuất lớn, mà phía sản xuất mặc dù có lúc sẽ làm chuyện ngu xuẩn, nhưng phần lớn điện ảnh của bọn họ vẫn tương đối hay.

“Có tiện tiết lộ một ít không?” Đường Phong cười hỏi.

“Đương nhiên!” Robert uống một ngụm cola, thở thở, nói rằng, “Đây là một bộ phim tiểu sử, kỳ thực từ năm kia công ty đã bắt đầu lên kế hoạch, nhưng khổ nỗi vẫn không chọn được người thích hợp, tôi nghĩ cậu là hợp nhất.”

Là điện ảnh gì?

“Phim tiểu sử?”

“Đúng, tôi nghĩ người này cậu khẳng định nghe qua, là Fiennes Đường.”

Đường Phong đang uống cola thiếu chút nữa bị sặc, Fiennes Đường?

 

Đệ thất thập nhị chương: do dự và quyết định.

“Fiennes Đường?”

Dưới ô che nắng, một người đàn ông trên người bôi kem chống nắng tựa trên ghế nằm từ phía sau tạp chí lộ ra một nửa khuôn mặt anh tuấn mà tràn ngập hormone nam tính, ngón tay trái Charles kẹp xì gà thuận tiện cầm một góc tạp chí, tay phải còn lại nhấc lên cốc rượu whisky thêm đá bên cạnh uống vài ngụm.

Sau đó hỏi: “Fiennes Đường là ai?”

Trong nháy mắt, Đường Phong còn đang trong bể bơi hai tay ghé vào bên bờ thoáng cái cảm thấy khuôn mặt có chút cứng ngắc, là cậu đời trước không có danh tiếng, hay là Charles hoàn toàn sống ở một thời không khác.

Tên khốn này biết vũ nữ múa thoát y vũ nổi danh nhất nước Mỹ, biết top10 các quý cô trong giới xã giao Châu Âu, thậm chí còn biết người mẫu hỗn huyết nổi danh ở Nam Phi, nhưng lại không biết có một Fiennes Đường đóng phim.

“Ào —— ”

Lục Thiên Thần từ trong nước xông ra, chậm rãi bơi tới bên cạnh Đường Phong, một tay ôm lấy thắt lưng cậu, trong mắt rất nhanh hiện lên một tia nhìn có chút hả hê.

“Fiennes Đường là một minh tinh điện ảnh, cậu chưa từng xem phim của anh ta sao?” Lục Thiên Thần hỏi, cũng không biết có phải cố ý không.

“Trên thế giới có nhiều minh tinh như vậy, lẽ nào tôi còn phải quen biết từng người từng người sao? Chí ít tôi dám khẳng định, anh ta cũng không phải nổi danh như vậy, bằng không sao tôi lại không biết.” Charles rất vui vẻ cười nói, anh thậm chí đã quên mình còn từng đi cùng Đường Phong tảo mộ cho Fiennes.

Được rồi được rồi, Đường Phong biết cậu hiện tại là Đường Phong, là Đường Phong, đã không phải là Fiennes nữa, cũng không nên bởi vì một chút việc nhỏ này liền cảm thấy khó chịu, dù sao không có khả năng tất cả mọi người đều biết Fiennes.

Thế nhưng, lời này từ trong miệng Charles nói ra sao cậu vẫn thấy khó chịu như vậy?

“Ha hả, em cũng nghĩ như thế.” Đường Phong cười khẽ hai tiếng.

Charles hoàn toàn không cảm thấy giọng điệu dị dạng của Đường Phong, tiếp tục nói: “Người này là ai, nếu như không có tiếng tăm còn quay tiểu sử gì chứ, lẽ nào anh ta đã chết?”

“Đường Phong bảo bối của anh cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện liền nhận điện ảnh, hơn nữa, em hiện nổi tại danh như vậy còn cần đi diễn người khác sao? Ha ha ha!” Charles nói xong liền ngửa đầu ha ha phá lên cười.

“Cậu ta đang cười cái gì?” Khóe miệng Lục Thiên Thần cong lên.

“Không biết, có thể là điên rồi.” Liếc nhìn Charles, Đường Phong xoay người hai tay vòng trên cổ Lục Thiên Thần, lộ ra dáng cười, “Kệ anh ấy, em bơi có chút mệt mỏi. . .”

“Tôi ôm em.” Lục Thiên Thần mỉm cười kéo gần khoảng cách với Đường Phong, khi Charles đang ở tại chỗ cười ha ha, anh đã cùng người kia ôm lấy nhau ở trong nước, môi dán môi.

Cười đến một nửa rõ ràng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kẹt lại, khóe miệng cong lên của Charles trong nháy mắt có chút co quắp, tạp chí cũng không xem, xì gà cũng không hút, rượu whisky cũng không uống.

Cởi ra áo tắm trên người, Charles rống lớn một tiếng: “Bảo bối, anh tới, chúng ta cùng bơi!”

Nói xong, liền ở trong không trung toát ra nhảy tới chỗ Lục Thiên Thần và Đường Phong, dọa đến Đường Phong và Lục Thiên Thần nhanh chóng tách ra, chỉ sợ bị con gấu nào đó nện tới.

“Charles! Hồ bơi lớn như vậy, anh không biết chọn chỗ khác nhảy sao? !” Trên khuôn mặt bị bắn đầy nước, Đường Phong một bên lấy tay vuốt nước một bên mắng.

“Ha ha, bảo bối, em không biết anh đeo hệ thống dẫn đường tự động sao? Em ở chỗ nào, anh liền bay tới đó.” Gấu Char vào lúc người kia vội vàng dụi mắt liền hai tay ôm lấy cậu, giống như lang sói hôn lên, còn một bên làm nũng, “Thân thân bảo bối, chúng ta đã lâu không hôn nhẹ rồi, chúng ta đến hôn hôn có được hay không?”

“Biến!” Con gấu chết tiệt này.

“Đừng mà, anh. . . A! Lục Thiên Thần chết tiệt, cậu buông tay cho tôi!” Charles kêu lên một tiếng, tóc bị người túm ở phía sau.

Mùa hạ nóng bức, tiếng ve kêu vang vọng không ngớt.

. . .

“Nghe, nếu như sau đó tôi hói đầu tôi liền nhổ sạch tóc cậu, cho cậu đi làm hòa thượng, mỗi ngày gõ chuông niệm Phật, không bao giờ cần trở về nữa!”

Xoa cái gáy bị Lục Thiên Thần túm đau, Charles vừa vào gian nhà liền mắng lên.

“Nếu như anh hói đầu liền tự động đi đi.” Đường Phong và Lục Thiên Thần cùng nhau đi đến, thuận tiện còn tay nắm tay với Lục Thiên Thần, “Em tình nguyện anh không có tóc.”

Vừa quay đầu lại, Charles liền thấy Đường Phong và Lục Thiên Thần tay nắm tay, một bộ hình dạng đôi vợ chồng già, ân ân ái ái khiến anh rất muốn một lần nữa nhảy qua chém xuống đem bọn họ triệt để bổ ra.

“Thân ái, em không thương anh nữa sao?” Charles liền thích ở trước mặt Đường Phong giả làm cừu non, ở trên giường chính là sói đói, trước mặt người ngoài chính là nham hiểm.

Đường Phong thường xuyên lo lắng có một ngày Charles có thể biến thành một người tinh thần phân liệt hay không, thế nhưng không sao, nể bọn họ tốt xấu cũng từng qua lại, cậu nhất định sẽ tìm cho Charles một bệnh viện tâm thần thật tốt.

“Robert và em nói chuyện rất nhiều về điện ảnh tiểu sử Fiennes, nhưng em không biết có nên nhận hay không.” Không để ý tới Charles, Đường Phong một bên dùng khăn mặt khô xoa xoa tóc, một bên ngồi xuống trò chuyện với Lục Thiên Thần.

Ngồi bên cạnh cậu, Lục Thiên Thần cầm lấy khăn mặt của Đường Phong ý bảo đối phương đưa lưng về phía anh, Đường Phong xoay người lại để tiện cho Lục Thiên Thần lau tóc cho cậu.

“Kịch bản điện ảnh thế nào, còn có Robert có nhắc tới mấy vấn đề dự toán điện ảnh và đạo diễn không.” Lục Thiên Thần một bên xoa tóc cho cậu một bên hỏi.

“Đại khái đã xem một ít.” Khi Đường Phong nói những lời này hơi chút cắn cắn môi, dù sao viết chính là câu chuyện cuộc đời Fiennes, có trải nghiệm ở cô nhi viện khi còn bé, sau khi trưởng thành liền dốc sức làm việc trong giới giải trí, cũng có một ít chua xót không muốn người biết sau khi thành danh.

Thấy trong kịch bản có câu chuyện về mình, Đường Phong vẫn có chút cảm giác kỳ quái.

“Mấy vấn đề đạo diễn và dự toán điện ảnh Robert cũng nói qua rồi, đương nhiên còn có thù lao, 15 triệu, phi thường hấp dẫn người.”

Fiennes ở thời kì hưng thịnh cũng chỉ có thù lao 20 triệu, đương nhiên nếu như bao quát chia lợi nhuận điện ảnh thì sẽ còn càng nhiều một ít.

Nhưng lấy trạng huống thân thể hiện nay và tuổi tác hiện tại của cậu, so với Fiennes năm xưa có thể nói là có tiến bộ phi thường lớn.

Chí ít vào tuổi này Fiennes còn đang đau khổ giãy dụa trong giới điện ảnh, cách triệt để thành danh còn hai ba năm nữa.

Bởi vì có kinh nghiệm, kỳ thực cũng có thể giảm đi rất nhiều đường vòng, giống như rất nhiều người khi bước vào xã hội quay đầu lại nhìn cuộc đời học sinh của mình, khẳng định cũng sẽ có rất nhiều tiếc nuối, luôn luôn suy nghĩ, nếu như trở lại trước đây, cuộc sống hiện tại khẳng định sẽ khác.

Đây là kinh nghiệm, tiền tài không mua được, chỉ có thể dùng thời gian, mồ hôi thậm chí nước mắt để đổi lấy.

“Fiennes này rất có tiếng sao?” Thấy Đường Phong không để ý tới mình, Charles cũng không tiếp tục hồ đồ, anh ngồi xuống, hơi chút tự hỏi một hồi sau, “Anh đột nhiên nghĩ tên người này có chút quen tai, chờ một chút, mấy năm trước có phải chúng ta từng đi tảo mộ cho anh ta?”

Ôi, người này rốt cục nghĩ tới.

Hai năm nay Đường Phong cũng không đi tảo mộ cho Fiennes nữa, tảo mộ cho chính mình, một lần là đủ rồi.

“Ha ha, anh nhớ ra rồi!” Vỗ tay, Charles vừa cười vừa nói.

“Fiennes đã từng là đệ nhất minh tinh người Hoa, coi như là minh tinh điện ảnh người Hoa nhất tuyến đầu tiên chân chính thành công ở Hollywood.” Cũng không trông cậy vào Charles có thể hiểu biết Fiennes bao nhiêu, Lục Thiên Thần nói đơn giản một chút, “Mấy năm trước bởi vì bệnh tim mà đột nhiên qua đời.”

Suy nghĩ một chút, Lục Thiên Thần lại bổ sung một câu: “Fiennes là thần tượng của Đường Phong.”

Chí ít có thể cho Charles hiểu ra, nếu còn nói bậy về Fiennes thêm, Đường Phong tuyệt đối sẽ một cước đá tới.

Charles cũng không ngốc, thoáng cái chợt nghe rõ ràng, cười ha hả nói rằng: “Oa ôi, oa ôi, nghe có vẻ Fiennes thật đúng là một siêu sao, thân ái, vì sao em không nhận bộ điện ảnh này?”

“Rất có. . . Tính khiêu chiến.” Đường Phong không biết nên giải thích thế nào với Charles.

Kỳ thực cậu đã quyết định lấy thân phận hoàn toàn mới để sống, dứt bỏ tất cả trong quá khứ, hiện tại nếu như cậu nhận điện ảnh này, chẳng khác nào làm cho đời trước tái hiện một lần.

Sẽ xảy ra chuyện gì, sẽ có cảm giác gì, những điều này đều là cậu không thể dự đoán.

“Đường bảo bối của anh sợ khiêu chiến từ bao giờ vậy, em là vì điện ảnh mà có thể vào mùa đông nhảy vào trong nước, có thể tăng cân lại giảm béo ra sức lăn qua lăn lại mình, thân ái, tuy rằng anh rất yêu thương em.”

Charles ngừng lại một chút, hai mắt lấp lánh hữu thần nhìn Đường Phong, trên khuôn mặt tràn ngập kiêu ngạo không gì sánh được, cười nói: “Em chính là Đường Phong, người đàn ông anh yêu nhất thưởng thức nhất, từ lúc nào đã sợ nguy hiểm và khiêu chiến rồi?”

“Nếu như em thích điện ảnh này vậy nhận đi, đừng nghĩ nhiều tới khả năng xảy ra trong tương lai như vậy, có lẽ căn bản sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra.”

Gấu lớn thỉnh thoảng nói được vài lời tương đối hay, chỉ cần Charles không nên nổi điên.

Đường Phong nở nụ cười, ngược lại là chính cậu, càng sống càng thụt lùi.

. . .

“Nói như vậy, em đã quyết định muốn nhận điện ảnh này?”

Lục Thiên Thần ngồi trong phòng làm việc của Đường Phong, tuy bọn họ hiện tại đã không phải quan hệ thủ trưởng và cấp dưới, nhưng giải trí Thiên Thần vẫn đang duy trì quan hệ hợp tác không tệ với Đường Phong.

Mặc kệ từ góc độ cảm tình hay thương nghiệp đến xem, phòng làm việc của Đường Phong đối với Lục Thiên Thần có lực hấp dẫn rất mạnh.

Không chỉ bởi vì Đường Phong là người anh yêu, từ lúc 《sống lại 》 đạt được thành tích phòng bán vé không tệ, quốc nội liền có không ít nhà sản xuất lớn tìm tới cửa muốn hợp tác với Đường Phong, nhưng chủ tịch Lục vừa vung tay, lấy điều kiện đãi ngộ hấp dẫn tuyệt đối ký kết hợp đồng với Đường Phong.

Về phần có cần lo lắng về bố Lục Thiên Thần hay không, Lục Thiên Thần nói là, lão già nhà anh coi như đã an phận.

Được rồi, đó là việc nhà của Lục Thiên Thần, Đường Phong sẽ không nhúng tay lại càng không muốn tham dự vào.

“Trừ bỏ cảm tình cá nhân, điện ảnh này vô luận từ phương diện nào đều cực kỳ không tệ, nhà sản xuất bên kia là một trong những công ty sản xuất lớn nhất Bắc Mỹ, sắp đặt bộ điện ảnh này đã hơn hai năm, trong thời gian đó cơ bản kịch bản đã hoàn thiện, đạo diễn đã xác định là một vị đã từng hợp tác với Fiennes: ”

Đường Phong nói chuyện điện ảnh với Lục Thiên Thần.

Mặc kệ là giai đoạn trước chuẩn bị công tác, lúc đóng phim tài chính nhân viên được bảo chứng, sau khi điện ảnh hoàn thành sẽ phát hành rộng khắp Bắc Mỹ và toàn cầu, lực độ tuyên truyền được đảm bảo, đều có thể bảo chứng điện ảnh có thể lấy tư thái tốt nhất xuất hiện trước mặt khán giả.

Làm một bộ điện ảnh, sợ nhất chính là mấy vấn đề như kịch bản còn chưa chuẩn bị tốt đã bắt đầu quay, quay đến một nửa lại xuất hiện vấn đề tài chính nhân viên dẫn đến gác lại, hoặc là quay xong lại không thoả mãn được yêu cầu tuyên truyền vân vân.

Từ ngay từ đầu, Đường Phong liền từ các góc độ đến suy xét, bảo chứng điện ảnh cuối cùng hoàn mỹ chiếu phim.

“Cảm tình cá nhân?” Lục Thiên Thần bắt được trọng điểm trong lời nói của Đường Phong, cười hỏi một câu, “Em đang lo lắng cái gì, sắm vai Fiennes và một lần nữa rơi vào cuộc đời Fiennes sao? Nếu như em lo lắng chính là cái này. . .”

Bàn tay vươn tới, trong mắt Lục Thiên Thần hàm chứa dịu dàng nắm lấy Đường Phong: “Tôi sẽ kéo em trở về, cho dù tôi không làm được, còn có Charles, thậm chí là Albert, còn có tiểu Vũ, cùng với những người khác.”

Dù sao trong cuộc sống của Đường Phong, không thể thiếu mất bọn họ.

Lục Thiên Thần có tự tin, trọng lượng bọn họ trong lòng Đường Phong cũng đủ để khiến Đường Phong từ trong vai Fiennes đúng lúc giải thoát ra.

“Được rồi, đừng phiến tình như thế.” Đẩy tay Lục Thiên Thần, ngón tay Đường Phong gõ gõ mặt bàn, song song cũng gật đầu, “Em cho rằng trước đó khi ngồi trong khán phòng thấy Fiennes giành được giải thưởng thành tựu cả đời cũng đã nói vĩnh biệt với Fiennes, nhưng hiện tại đến xem, Fiennes cũng không phải quá khứ em cần phải buông tha.”

“Em sẽ nhận điện ảnh này, chốc nữa liền gọi điện thoại nói cho Robert.” Đường Phong rốt cuộc chân chính hạ quyết định.

“Tôi rất chờ mong bộ điện ảnh này.”

Lục Thiên Thần mỉm cười, chí ít anh có thể thông qua thời gian quay chụp điện ảnh thậm chí là đến thành phẩm cuối cùng, có thể càng hiểu thêm về Fiennes anh chưa từng tiếp xúc tới.

Cùng ngày, Đường Phong liền gọi điện thoại cho Robert, nhà sản xuất để biểu thị lòng thành, một tuần sau sẽ để nhân viên chuyên môn đến thành phố S ký hợp đồng với Đường Phong, không cần phải giống như trước kia, Đường Phong phải tự mình chạy đến Mỹ.

“Xem ra em thực sự thành danh rồi.” Đối với việc này, Đường Phong vừa cười vừa nói.

Đây là sự khác biệt giữa chưa thành danh và thành danh.