Edit: Huyết Vũ.

Đệ tam thập ngũ chương: chúng ta đều lừa dối ông ta.

Mặc dù Đường Phong nói khá nặng lời với Charles, nhưng vài ngày sau Charles cũng không xuất hiện trước mặt Đường Phong, điều này rất không bình thường, có lẽ Charles có lý do của mình, nhưng điều này không ảnh hưởng đến Đường Phong tức giận với Charles.

Cho dù là người tính tình tốt, cũng sẽ tức giận.

Đường Phong tức giận là vì, Charles có chuyện gì đó gạt cậu, cậu mong muốn giữa hai người tuy rằng có thể giữ lại không gian tư nhân cho mình, nhưng tín nhiệm tất yếu cũng là phải tồn tại, cậu không có cách nào dễ dàng tha thứ cho Charles lừa gạt cậu chuyện rất quan trọng, nhất là việc này còn có thể liên quan đến cậu.

Ngoại trừ ngày đầu tiên Albert nửa đêm đột nhiên chạy vào hóa sói ra, vài ngày sau đó mặc dù đều ở cùng một phòng với Đường Phong, nhưng đích xác chưa từng có cử động quá trớn, thậm chí ngay cả hành vi loạn cắn vào sáng sớm hôm nào đó cũng không có nữa.

Bỏ qua tâm tình không tốt thỉnh thoảng nghĩ đến Lục Thiên Thần và Charles mà có chút tức giận, phần lớn thời gian Đường Phong đều đang vượt qua trong bình tĩnh hiếm thấy.

Hoặc là ngồi ở bên hồ câu cá cả ngày, hoặc là đi chèo xuồng bơi thuyền, hoặc là xem thi đấu bóng rổ và xem điện ảnh.

Mặc dù có chút không thể tin nổi, nhưng Đường Phong xác thực là vượt qua gần hai tuần ngày nghỉ thật yên lặng không có bất cứ phiền phức và phiền não gì, chiếm được hoàn hoàn toàn toàn thả lỏng, mà trong toàn bộ quá trình đều có một người đàn ông là Albert lẳng lặng ở một bên nhìn cậu.

Ở chung kiểu này, ngoài ý muốn bình tĩnh, cũng ngoài ý muốn dẫn theo một chút cảm giác mùa xuân ấm áp.

Rất nhanh liền tới lúc tiến nhập tổ kịch 《Thiên Tử 》, Đường Phong cũng cấp tốc chỉnh đốn tâm tính nhàn tản trong hai tuần nghỉ này, Charles cũng tốt, Lục Thiên Thần cũng được, hoặc là Albert giữ chức phông nền hình người, cậu đem hết thảy bọn họ ném ra sau đầu, hiện tại là thời gian của cậu.

Trước kia khi làm Fiennes, Đường Phong cũng từng quay chụp một ít phim thương nghiệp lớn, cũng đạt được thành tích coi như không tệ.

Kỳ thực còn hơn phim văn nghệ có một ít yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, phần lớn điện ảnh thương nghiệp yêu cầu về diễn viên không tính là đặc biệt cao, đương nhiên, Đường Phong chỉ chính là đối với diễn viên thân kinh bách chiến như cậu.

Cậu còn nhớ từng có một diễn viên có diễn xuất rất tốt nói qua, đóng phim thương nghiệp chính là vì tiền sữa bột cho con mình, hơn nữa cũng coi như là nghỉ phép có thể tùy tiện dạo chơi trong điện ảnh, dùng bốn chữ “Tay nghề thành thạo” để hình dung cũng không quá đáng.

Nhưng đó là Fiennes, Đường Phong hiện tại cũng không có tư bản này, bằng không cậu cũng sẽ không khắc khổ huấn luyện tròn hai tháng trước khi quay điện ảnh, nhưng đối với Đường Phong mà nói, so sánh với thành phẩm nhỏ 《đồ ma giả 》 trước đó cùng với điện ảnh 《ác ma đường mòn 》nhận đầu tiên, nếu như nói hai bộ trước giống như leo núi, vậy 《Thiên Tử 》lại giống như tản bộ đối với cậu mà nói chẳng có áp lực gì.

Khi Đường Phong tiến nhập tổ kịch phần lớn tràng cảnh đều đã dựng xong, vào lúc cậu tiến hành huấn luyện cá nhân, nhân viên công tác tổ kịch điện ảnh cũng đã bận rộn làm công tác chuẩn bị giai đoạn trước, phía sau thành phẩm điện ảnh cho quần chúng xem, là thành quả của vô số nhân viên công tác khổ cực chồng chất lên.

Trang phục, dựng bối cảnh, phối nhạc điện ảnh vân vân, rất nhiều sự vật nhìn như nhỏ bé, thường thường đều là nền tảng thành công của một bộ điện ảnh, mặc dù trong phim thương nghiệp không cần Đường Phong có bao nhiêu kỹ năng diễn xuất, nhưng mỗi một người công tác điện ảnh đều ôm lấy thái độ nghiêm túc đối với mỗi một bộ điện ảnh bọn họ chế tác.

Làm thủ trưởng hiện nay của Đường Phong, Albert hiển nhiên không dự định để mình rơi vào trong vũng bùn xã giao, khi Đường Phong gặp mặt với cao tầng phía sản xuất anh quả quyết không đi, mà chỉ phái nhân viên chuyên nghiệp cùng đi với tiểu Vũ bọn họ.

Kỳ thực cũng không có chuyện gì quan trọng, chính là hai bên chào hỏi trò chuyện với nhau, cùng với đủ loại nói chuyện khách sáo công tác thật tốt, phần lớn điều khoản liên quan đến công việc sớm đã thương lượng hết từ mấy tháng trước, hợp đồng đều đã ký kết, các điều khoản lớn nhỏ đều đã được viết tỉ mỉ trong hợp đồng.

Mọi người cần nhất hiện tại chính là, đóng phim cho tốt.

. . .

. . .

Điện ảnh 《Thiên Tử 》 chính thức quay ở Mỹ, ngoại trừ nghi thức khởi động máy ra hiện nay tổ kịch cũng chưa mời bất cứ đài truyền hình nào đến tiến hành phỏng vấn, mà buổi họp báo tuyên bố tin tức cho truyền thông cũng là chuyện một tháng sau.

Sau Fiennes xuất hiện diễn viên chính điện ảnh Hollywood người Hoa thứ hai, chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, mặc dù Đường Phong trước đó đã đạt được thành tích liên tục thành công với hai bộ điện ảnh, nhưng hầu như một nửa truyền thông Âu Mỹ cũng không xem trọng điện ảnh lần này.

“Trước khi thành tích điện ảnh chưa chân chính xuất hiện, rất nhiều chuyện đều rất khó nói.” Đường Phong ngồi ở trước gương để nhân viên hoá trang giúp cậu trang điểm, đây là lần đầu tiên cậu định trang tạo hình, mà làm tạo hình cho cậu chính là nữ nhân viên hoá trang tổ kịch 《đồ ma giả 》 trước đó.

Trước khi tiến nhập tổ kịch đồng thời tiến hành định trang Đường Phong căn bản là không biết nhân viên hoá trang là ai, kết quả vừa nhìn tới, cư nhiên là bạn cũ quen thuộc.

Khiến cậu rất cảm động chính là, nghe nói nữ nhân viên hóa trang là chuyên môn nghiên cứu tư liệu cổ điển Trung Quốc ba tháng, chính là vì ngày hôm nay đứng ở chỗ này cùng nhau làm việc với cậu.

Đường Phong không có vạch trần, nữ nhân viên hoá trang cũng không nói ra, mọi người vẫn như cũ giống như bình thường tùy ý nói chuyện phiếm ở chung.

“Được rồi, tôi biết sau khi điện ảnh được chiếu đám người nói điện ảnh sẽ mất vốn không lãi kia khẳng định sẽ rất muốn cắn đứt lưỡi mình.” Nữ nhân viên hoá trang nhìn người đàn ông trong gương quyến luyến líu lưỡi, “Đường, cậu thoạt nhìn thực sự quá tuyệt vời, bộ điện ảnh cho dù không có tình tiết gì, tôi tin tưởng chỉ cần cậu vừa đứng trong màn ảnh, rất nhiều người đều sẽ kinh hô: ‘Ôi, trời ơi, người đàn ông mê chết người kia là ai’, nếu như là tôi, tôi nhất định sẽ làm thế!”

Người đàn ông trong gương bởi vì xuất hiện trong tư thái có chút cổ điển lúc này, tóc ngắn nguyên bản của Đường Phong bị nữ nhân viên hoá trang và trợ lý của cô dùng tròn một buổi chiều mới nối dài được, không phải đội tóc giả, mà là thẳng thắn nối thành tóc dài.

Đường Phong ưa thích nhẹ nhàng khoan khoái lần đầu tiên nhìn vào còn có chút không quen, cái này thật có chút oi bức, mỗi ngày chải mái tóc dài này cũng là một chuyện rất khó khăn.

Nhưng cậu phải thừa nhận, sau khi nối tóc cả người cậu đều trở nên điềm đạm thanh nhã lên, đừng nói, thật đúng là rất giống đàn ông Trung Quốc cổ điển tuấn nhã chỉ có một bóng lưng trong tranh cuộn thuỷ mặc.

“Oa ôi, thân ái cô thực sự là quá lợi hại, tôi cảm thấy mình như xuyên về 5000 năm trước.” Đường Phong ha ha nở nụ cười, đối với trò chơi biến thân làm không biết mệt.

Một mái tóc dài thẳng choàng qua vai quá mức mất trật tự cũng quá mức nhu hòa, nữ nhân viên hoá trang thay đổi một chút, cho Đường Phong phần lớn thời gian đều là dùng ngọc hoàn buộc tóc lên, lại phối thêm quần áo diễn xuất định chế riêng của điện ảnh, đó là quần áo do chuyên gia thiết kế đỉnh cấp tự mình thiết kế, áo trắng ẩn hiện như tiên, cũng có trường bào màu trúc xanh toả ra sự yên lặng phong độ của người trí thức.

Trong toàn bộ điện ảnh Đường Phong tổng cộng có bảy tám bộ quần áo có thể tiến hành thay đổi, hơn nữa bởi vì bối cảnh thời đại trong phim là hiện đại, vậy nên sẽ giống phần lớn siêu anh hùng, Đường Phong cũng có một nghề nghiệp che giấu thân phận chân thực, lại nói tiếp cái này cũng có chút thú vị, trong điện ảnh thân phận che giấu của Đường Phong chính là một minh tinh, hơn nữa là một minh tinh điện ảnh mới từ từ bước lên cao.

Trong điện ảnh, ngoài điện ảnh, nhân vật đột nhiên trở nên mơ hồ, đây cũng là vì điện ảnh cung cấp thêm một điểm nhấn.

Ngày đầu tiên chỉ là tâm sự với nhân viên công tác tổ kịch và tạo hình cố định, sau khi chụp ảnh xác định tạo hình cuối cùng, Đường Phong liền nhìn chằm chằm một đầu tóc dài đi về khách sạn.

Albert đặt riêng hai tầng phòng xép mang phong cách căn hộ penthouse(*), khi Đường Phong vào cửa cũng không thấy người đàn ông kia, không biết vì sao, cậu luôn nghĩ Albert khẳng định là ở trên lầu đọc sách trong phòng sách, cậu chưa từng thấy ai thích đọc sách hơn Albert.

(*) căn hộ penthouse: căn hộ nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà.

Cũng không dự định quấy rối Albert, Đường Phong nhẹ tay nhẹ chân lên lầu, cậu muốn vào phòng ngủ đi tắm một chút.

Khi đi ngang qua phòng sách, Đường Phong ngoài ý muốn phát hiện cửa phòng sách cũng không khóa, cửa hơi mở rộng, bên trong truyền đến thanh âm Albert nói chuyện với người.

“Tôi hi vọng các cậu có thể một lần nữa thuận lợi đoạt lại giải trí Thiên Thần trước khi điện ảnh hoàn thành, ha hả, không cần phải tức giận như thế, tôi không hề hạn chế hành động của cậu ấy, cũng chưa từng ép buộc cậu ấy, Charles, bình tĩnh một chút.”

Đường Phong không dự định nghe trộm Albert nói chuyện, thế nhưng vừa nghe thấy đối phương nhắc tới “Charles”, cậu liền nhịn không được đứng ở cửa.

“Cậu ấy ở cùng với tôi rất an toàn, an toàn hơn nhiều so với ở cùng cậu, và Lục Thiên Thần.”

“Đừng dùng chữ ‘Âm mưu’ như vậy, phi thường bất lịch sự, nếu tôi muốn cướp đoạt một người tôi sẽ có rất nhiều biện pháp, thậm chí có thể khiến cậu và Lục Thiên Thần từ nay về sau không tìm thấy cậu ấy được nữa, ” Albert dừng lại một chút, “Thế nhưng tôi sẽ không, được rồi, xử lý tốt phiền phức của chính các cậu đi.”

Điện thoại hình như cắt đứt, không đợi Đường Phong làm ra động tác tiếp theo, trong phòng sách truyền ra thanh âm của Albert.

“Dự định đứng đó tới khi nào, vào đi, Đường.” Hóa ra Albert đã biết Đường Phong đứng ở cửa.

Nếu bị phát hiện cũng không cần trốn trốn tránh tránh nữa, Đường Phong tự nhiên đứng ra ngoài, con mắt Albert dường như sáng một chút, không nói tới cuộc gọi với Charles, ngược lại là ánh mắt hàm chứa thưởng thức lẳng lặng nhìn cậu.

“Em đã thay đổi tạo hình, là trong điện ảnh sao? Em nhìn qua. . . Cực kỳ đặc biệt.” Lại nữa rồi, thanh âm Albert giống như ngâm vịnh ở trong kịch nói.

Thế nhưng hiện tại Đường Phong không muốn thảo luận chuyện tạo hình tóc dài của cậu.

. . .

. . .

Hai người đàn ông mặt đối mặt ngồi, Albert đan ngón tay đặt trên đầu gối, lẳng lặng nhìn người đàn ông muốn có được đáp án trước mặt mình, ngày này chung quy sẽ đến, Đường Phong sớm muộn gì cũng sẽ biết chuyện, mà Albert cũng không muốn giấu diếm, anh cũng không ngại Đường Phong ở ngoài cửa nghe thấy cuộc nói chuyện của anh, vậy nên anh mới không tận lực đóng cửa phòng sách lại.

“Có thể đáp án em muốn biết chính là chuyện em đang suy nghĩ trong lòng.” Đường Phong còn chưa mở miệng, Albert đã sớm nói ra.

“Anh biết trong lòng tôi đang suy nghĩ gì sao?” Đường Phong cười cười.

“Em rất thông minh.”

Đây là lý do của Albert.

Đường Phong cười khổ thở dài: “Thật hy vọng phiền phức vĩnh viễn rời xa tôi, cũng triệt để rời xa những người bên cạnh tôi, toàn bộ mọi người, nhưng đây đều là chuyện rất không thực tế. Tôi biết kỳ thực rất nhiều lúc tôi là một gánh nặng, thậm chí có thể nói là một nhược điểm của những người quan tâm tôi yêu tôi.”

Thừa nhận sự thực cũng không đáng thẹn, trên thế giới này có rất nhiều lực lượng cường hãn, dù cậu là một người bình thường cũng không thoát được một mặt hắc ám của thế giới này.

Đường Phong hiện tại, Fiennes trước đây, càng sâu là một vài siêu sao hoặc là nhân vật truyền kỳ khác, rất nhiều người Đường Phong biết đến ở phía sau bề ngoài ngăn nắp đều đã từng ít nhiều bị lực lượng hắc ám uy hiếp.

Mọi người chỉ thấy được vòng sáng và vinh quang của minh tinh, lại không biết có rất nhiều minh tinh đều phải sống trong cuộc sống tối tăm, thối nát, đi không được, cũng triệt để ở lại vực sâu.

“Tôi cũng biết mặc kệ là Charles hay Lục Thiên Thần, cho dù bọn họ tranh đấu thế nào bất hòa thế nào cũng sẽ không bởi vậy mà liên lụy đến tôi, thậm chí cho tới nay đều là hết lòng hết dạ bảo vệ tôi.” Đường Phong nhẹ nhàng nở nụ cười một chút, “Tuy rằng ngay từ đầu bọn họ đều là một đám khốn nạn chết tiệt.”

Albert lựa chọn lẳng lặng nghe.

“Tôi không biết nên nói cái gì, có một vài việc thực sự rất loạn, được rồi, để tôi đoán một cái, có liên quan đến Lục Thiên Tịch phải không?” Đường Phong một lần nữa đem đề tài kéo về quỹ đạo, cậu nghe thấy Albert nhắc tới một lần nữa đoạt lại giải trí Thiên Thần, nói vậy đối thủ chính là Lục Thiên Tịch.

“Trên thực tế tôi và bố của Lục Thiên Thần từng có vài lần hợp tác, hiệu suất làm việc của ông ta rất cao, thu phí cũng coi như hợp lý.” Albert bắt đầu đàm luận đến bố của Lục Thiên Thần, hiển nhiên bọn họ đã quen nhau trước đó.

“Nhưng vào ba tháng trước, tôi cũng không biết Lục Thiên Tịch chính là bố của Lục Thiên Thần, không, hẳn là nói như vậy, tôi thậm chí không biết tên thật và thân phận đích thực của người kia.” Khóe miệng nhẹ nhàng giương lên, Albert đột nhiên đình chỉ đề tài cầm lấy cốc nước uống một ngụm, Đường Phong cũng không gấp, lẳng lặng chờ Albert nói hết.

“Lục Thiên Tịch là một nhân vật rất phiền phức, ở trong giới ông ta vẫn là một sự tồn tại có chút thần bí, làm thủ lĩnh tổ chức lính đánh thuê lớn nhất toàn cầu, ông ta luôn luôn phải bảo mật thân phận của mình. Có thể là một đồng bọn hợp tác tốt, cũng có thể là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.”

Albert hiển nhiên rất thưởng thức Lục Thiên Tịch, trong ngôn ngữ cũng không có tận lực tổn hại châm biếm.

“Chỉ bởi vì tôi từng ngủ với con ông ta, vậy nên ông ta muốn đối phó tôi sao?”

“Một ông bố dù không hiểu con trai mình thế nào, một người ngoài dù không hiểu em đến thế nào, ông ta cũng có thể thấy rõ đứa con của mình có phải là yêu một người hay không.” Albert hơi nghiêng thân kéo gần khoảng cách với Đường Phong, người này cư nhiên còn có tâm tình vừa nói chuyện vừa quan sát mái tóc dài của Đường Phong.

“Tóc rất đẹp, tôi rất muốn sờ sờ chúng nó.”

Đường Phong thiếu chút nữa bị Albert tức chết: “Albert, anh có thể nghiêm túc một chút hay không, để chúng ta tiếp tục đề tài vừa rồi thế nào?”

“Thả lỏng một chút, uống tách cà phê đi.” Nói, Albert liền gọi điện thoại kêu cà phê, Đường Phong có thể làm gì, người này thực sự là rất tuỳ theo lòng mình.

May mắn chính là sau khi gọi xong cà phê, Albert tiếp tục đề tài vừa rồi, mà không phải liên tiếp nhìn chằm chằm mái tóc dài của Đường Phong.

“Tính cách của Lục Thiên Tịch có một chút giống tôi, nhưng ông ta không hề hoàn mỹ như tôi, ” Hoàn toàn không phải cảm giác tự khoe, Albert giống như trần thuật sự thực tiếp tục nói, “Ông bố không hoàn mỹ luôn luôn hi vọng có một đứa con hoàn mỹ, một đứa trẻ hoàn mỹ và người thừa kế không nên có khuyết điểm, không nên yêu một người đàn ông, càng không nên vì một người đàn ông mà quyết liệt với đồng bọn của mình đồng thời trở thành kẻ thù.”

“Chỉ cần nhược điểm không tồn tại, Lục Thiên Thần chính là hoàn mỹ? Trời ạ, đây là lý do quỷ quái gì chứ.” Đám người đứng ở đỉnh kim tự tháp này có phải là bị gió lạnh thổi nhiều, cả đám y như bị bệnh tâm thần.

“Có lẽ có biện pháp khác có thể khiến Lục Thiên Thần trở nên càng hoàn mỹ, thế nhưng sự tồn tại của em giống như một cái đinh đâm vào trong mắt ông ta, ” Ví dụ của Albert quá mức sinh động, người đàn ông này dùng ngón tay tái nhợt thon dài chỉ chỉ con ngươi màu xanh biếc của mình, đáy mắt lướt qua một tia sắc lạnh, thanh âm cũng trầm xuống, “Lục Thiên Tịch có được quyền lực tuyệt đối, ông ta vì sao phải ủy khuất mình, ông ta vì sao phải để cái đinh kia luôn luôn đâm vào mắt mình.”

“Nghe có vẻ rất đau.”

Kỳ thực Đường Phong muốn nói chính là, nghe có vẻ thật sai lầm, xin hãy cho cậu cuộc sống của người bình thường, cái gì tổ chức lính đánh thuê và ** và vân vân, những thứ này ở lại trong điện ảnh là đủ rồi.

“Đối với ông ta mà nói em giống như con kiến, có thể dễ dàng bị giẫm chết, “Ngón tay Albert gõ gõ tay vịn ghế, “Ví dụ như một người ở trong tổ kịch chẳng hiểu vì sao lại bị một tổ chức không có danh tiếng gì lớn bắt cóc.”

Bắt cóc?

“Bắt cóc xảy ra ở Nam Á là Lục Thiên Tịch làm?” Đường Phong bị khiếp sợ không nhẹ, song song lại phẫn nộ không gì sánh được, cậu cho rằng lần kia chỉ là ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lục Thiên Tịch đã chú ý tới cậu từ khi ấy.

“Ông ta chỉ cần cho vài tên côn đồ Nam Á một chút lợi ích, một chút gợi ý, cả đám vì tiền có thể bán mạng kia sẽ liều lĩnh bắt em lại.” Albert gián tiếp khẳng định lời Đường Phong nói.

Sau đó người này còn bổ sung một câu: “Lục Thiên Thần chỉ biết mang đến phiền phức cho em, ngay từ đầu cậu ta đã là một sự tồn tại nguy hiểm, may là cậu ta không tính là ngốc, còn biết rút lui, thế nhưng tất cả đều đã muộn.”

“Lục Thiên Tịch không thích em, cực kỳ ghét em, biết tôi có hứng thú với em cũng rất vui lòng đem em đưa cho tôi, tìm kiếm tất cả cơ hội.”

Nhưng đáng tiếc chính là Lục Thiên Tịch quá khinh thường Đường Phong, người đàn ông này nếu có thể hấp dẫn đứa con ưu tú của ông ta, cũng có thể hấp dẫn những người khác, thậm chí là Albert tràn ngập hơi thở nguy hiểm.

“Charles có thể có lực lượng bảo vệ em, nhưng bất luận là ai trong chúng ta cũng đều không thể thao túng số phận và không biết sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ cần sơ sẩy một cái, bất cẩn một chút, tử thần tùy thời tùy chỗ đều sẽ ở cạnh em.” Đối với Đường Phong, Albert cho rằng không cần phải giấu diếm.

Nếu muốn trần thuật sự thực, vậy trần thuật toàn bộ đi.

Có rất nhiều phương pháp che giấu có thể khiến Đường Phong triệt để rời khỏi thế giới này, ví dụ như tai nạn giao thông, ví dụ như tai nạn trị bệnh, ví dụ như dùng nhầm thuốc.

Mọi người nhìn thấy tin tức sẽ chỉ biết nói, ôi, minh tinh này thật đáng thương.

Sau đó là hết, bởi vì không ai biết được sự thật, càng không ai có thể đụng vào sự thật.

Sau khi tất cả qua đi, mọi người như trước quấn lấy cuộc sống của mình, mà người chết thì không bao giờ sống lại.

Đường Phong đột nhiên cảm thấy lưng có chút phát lạnh, khi một người có quyền thế lực lượng tuyệt đối muốn cậu chết, cậu liền thực sự chỉ là một con kiến nho nhỏ, nhẹ nhàng giẫm một cái, liền chết.

“Bọn họ chỉ là muốn bảo vệ tôi, Lục Thiên Thần không sai, Charles cũng không sai.” Không có bất kỳ ai sai, Đường Phong chỉ là cảm thấy rất bất đắc dĩ, bất đắc dĩ trước mặt số phận và lực lượng.

Người kia ngẩng đầu nhìn về phía Albert: “Anh nói ba tháng trước đây anh mới biết thân phận của Lục Thiên Tịch, có phải lúc đó anh cũng đã thương lượng tốt với Lục Thiên Thần bọn họ?”

“Đúng.” Trả lời đích xác đủ gọn gàng sạch sẽ.

“Kết quả thương lượng chính là hiện tại?” Đường Phong hỏi.

“Đúng.” Vẫn như cũ là trả lời khẳng định.

Albert vừa cười vừa nói: “Còn nhớ rõ một vấn đề em hỏi tôi không?”

“Tôi từng hỏi anh rất nhiều vấn đề.”

“Ví dụ như vấn đề ‘Tôi ở trên giường có thật là một tên biến thái hay không’.” Albert chủ động nêu lên cũng có thể nói là tự hỏi tự đáp.

Đường Phong gật đầu, từ hiện nay đến xem Albert vẫn rất bình thường.

Chờ một chút, cậu dự định thu hồi những lời này, nửa đêm lần kia đột nhiên tập kích tuyệt không bình thường, nếu không phải tia sáng ngày đó có thể cho cậu thấy khuôn mặt Albert, cậu phỏng chừng sẽ bị dọa nhảy dựng.

Hành vi điên cuồng đêm hôm đó đủ để dùng “Người điên” và “Biến thái” đến hình dung.

“Ghét một người, mong muốn thấy được nhất không phải là người kia chết, mà là thấy người đó một mực bị dày vò trong đau khổ, ” Bên trong giọng điệu của Albert có một chút vị đạo tự giễu hiếm có, “Ví dụ như đem em đưa cho một tên đàn ông điên rồ và biến thái trong mắt ông ta, để tôi đoán một cái, khi tôi đối tốt với em, khi em cười, Lục Thiên Tịch khẳng định đang suy nghĩ, em sau đó sẽ khóc, sẽ bị dọa sợ.”

Đường Phong rốt cuộc hiểu, vì sao muốn đem cậu xếp đến bên người Albert, là bởi vì ở trong mắt Lục Thiên Tịch, cậu hiện tại ở chung với Albert chẳng khác nào mỗi ngày bị hành hạ, lại còn có thể đưa cho Albert một cái nhân tình, Lục Thiên Tịch cớ sao không làm?

“Vậy nên chúng ta đều lừa dối ông ta.” Đường Phong bĩu môi, “Cà phê của anh sao còn chưa tới?”

 

Đệ tam thập lục chương: quay phim và ngụy trang.

Điện ảnh 《Thiên Tử 》, ngày đầu tiên chính thức quay chụp.

Khi Đường Phong vào tổ kịch công tác quay chụp Albert cũng không đến, dựa theo tính cách cổ quái của người đàn ông kia là sẽ không đến quấy rối Đường Phong công tác, đồng dạng cũng sẽ không để Đường Phong can thiệp nửa điểm công tác của anh, đây coi như là bảo lưu lại không gian tư nhân và thời gian công tác của mỗi người.

Ngày hôm nay cảnh quay đầu tiên cũng là một bộ phận nội dung mở đầu điện ảnh, cũng không phải là trùng hợp, ban biên tập sau khi biết phía sản xuất đã xác định Đường Phong làm nam diễn viên chính đã đem họ tên nam diễn viên chính trong phim 《Thiên Tử 》 đổi thành họ Đường.

Đại Đường hưng thịnh, họ Đường nhiều lúc đều đại biểu cho Trung Quốc cổ đại phồn vinh, mà đối với điện ảnh mà nói, cũng có ý nghĩa đại biểu quốc gia cổ đại phương Đông.

Đường trong điện ảnh là minh tinh điện ảnh trứ danh đến từ Trung Quốc, điện ảnh vừa mới mở đầu, Đường Phong đã đóng vai một người đàn ông giơ tay nhấc chân đều toát ra phong độ siêu sao lại không mất nho nhã lịch sự.

“Chuẩn bị thế nào rồi?” Người đại diện thiếp thân tiểu Vũ vào lúc công tác cũng không vắng mặt, hiếm có chính là trong cuộc sống tư nhân tiểu Vũ cũng chưa bao giờ nói với Đường Phong điều gì.

Cô ở gần Đường Phong nhất, có đôi khi thấy cũng nhiều thứ, chỉ cần không phải người quá ngốc kỳ thực cũng có thể nhìn ra một chút, nhưng tiểu Vũ cho tới bây giờ cũng không hỏi nhiều lại càng sẽ không nhiều lời, nhất là sau khi trải qua sự kiện Nam Á kia, cô đối đãi Đường Phong đã không phải là quan hệ đồng nghiệp hợp tác giản đơn như ban đầu.

“Lời thoại đã nhớ kỹ, tuyệt đối sẽ không xảy ra sự cố giữa chừng.” Giơ lên kịch bản trong tay cười xán lạn với tiểu Vũ, người đàn ông sau khi hoá trang đột nhiên có vẻ không ăn khớp với thiết bị hiện đại bốn phía, chỉ nhìn người thì đúng là y như từ trong tranh bước ra, đáng tiếc bên cạnh là máy pha cà phê, máy vi tính notebook và một ít thiết bị không thể hiện đại hơn.

Tiểu Vũ nhìn Đường Phong đột nhiên thoáng cái nở nụ cười, người sau thấy mà chẳng hiểu ra sao.

“Này, cười cái gì?”

“Không có gì không có gì, chỉ là cảm thấy anh hiện tại rõ ràng là bộ dạng tiên phong đạo cốt, rất giống trích tiên, thật khó tưởng tượng anh phải dùng bộ dạng hiện tại đi diễn một người siêu sao như thế nào.” Đi đến, tiểu Vũ chống cằm nhìn chằm chằm Đường Phong trên dưới quan sát, tấm tắc tán thưởng, “Nếu như là ở cổ đại, phỏng chừng cũng là một kẻ lam nhan gây họa.”

Nắm lên kịch bản trực tiếp nhẹ nhàng đánh lên đầu tiểu Vũ, Đường Phong giả vờ tức giận nói: “Cô mới là kẻ gây hoạ, cả gia phả nhà cô đều là kẻ gây hoạ.”

“Oa, Đường Phong cổ hủ của chúng ta cư nhiên cũng sẽ chạy theo trào lưu học ngôn ngữ internet.” Tiểu Vũ không lưu tình chút nào cười ha ha.

“Tôi cổ hủ? Cổ hủ chỗ nào?” Vỗ nhẹ nhẹ tiểu Vũ, Đường Phong vừa cười vừa nói, “Không náo loạn với cô nữa, chúng ta cũng nên đi ra thôi.”

Cảnh quay hôm nay cũng không nhiều, chủ yếu là mấy cảnh trong điện ảnh Đường làm minh tinh điện ảnh trứ danh người Hoa đi tới Hollywood Mỹ, yêu cầu của đạo diễn là tận lực biểu hiện ra phong độ siêu sao, nhưng không nên quá mức.

Siêu sao là bộ dáng gì, có thể là rêu rao, cũng có thể là ánh sáng bắn ra bốn phía, càng có thể là hàm súc mà không mất khí tràng.

Thư ký trường quay cầm bảng ghi chép “Cạch” một tiếng đóng lại trước màn ảnh, điện ảnh chính thức quay.

Minh tinh điện ảnh Đường nổi tiếng thế giới từ phương Đông xa xôi đi tới Mỹ mở rộng sự nghiệp của mình, từ nhất khắc cậu bắt đầu xuống máy bay, vô số súng trường đại bác (Vũ: ý là máy chụp ảnh ạ, k phải súng thật đâu =.=) đều ào ào nhắm ngay cậu lóe ra ánh đèn flash, người đàn ông bề ngoài lộ ra tuấn tú dịu dàng này trong hai năm gần đây đột nhiên nổi tiếng.

Đường, một cái tên đơn giản, lấy tốc độ tất cả mọi người đều nghĩ không ra cấp tốc cuốn quanh toàn cầu, bộ điện ảnh lần trước càng thu được thành tích phòng bán vé cực tốt cao tới năm trăm triệu, hiện tại là một trong những diễn viên tiêu chí đại biểu cho phương Đông Á Châu.

Mặc kệ là siêu sao Đường trong 《Thiên Tử 》, hay là Đường Phong trong hiện thực sắm vai siêu sao, khi đối mặt với màn ảnh từ trong ra ngoài dường như đã trở thành một người, đạo diễn trước đó lo lắng người mới không thể có phong thái siêu sao cũng theo diễn xuất của Đường Phong mà tan thành mây khói.

“Nhìn qua cực kỳ tự nhiên, không giống như đang cố gắng tỏ vẻ, cậu ấy nhìn vào chính là một siêu sao?” Ngồi ở sau màn ảnh giám sát diễn xuất, đạo diễn mỉm cười gật đầu, đặc biệt lưu ý nhìn Đường Phong nhiều hơn, “Không biết vì sao, tôi luôn luôn cảm thấy cậu ấy có chút giống một người, các cậu có cảm giác đó không?”

Đạo diễn hỏi mấy nhân viên công tác điện ảnh bên cạnh, một người trợ lý đạo diễn nói: “Tôi cũng thấy vậy, từng hành động cử chỉ của cậu ấy tạo cho người ta cảm giác rất giống Fiennes, tôi chính là super fan điện ảnh của Fiennes, Đường Phong còn trẻ như vậy, thế nhưng nhìn qua đã có cảm giác lắng đọng rất nhiều diễn viên trẻ tuổi đều không có.”

“Biết Đường trong điện ảnh có thân phận gì không?” Nhân viên công tác còn lại vừa cười vừa nói, “Là một vị thần Trung Quốc cổ đại chuyển thế, nói không chừng Đường Phong cũng là Fiennes chuyển thế đấy!”

“Này, đừng nói lung tung.” Đạo diễn lập tức nhắc nhở nhân viên công tác, loại chuyện vô căn cứ này không thể nói bậy.

Ánh mắt mọi người một lần nữa trở lại màn hình, phải thừa nhận, biểu hiện trong điện ảnh của Đường Phong chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung —— tay nghề thành thạo.

Điện ảnh ngày đầu tiên quay chụp cực kỳ thuận lợi, coi như là một khởi đầu tốt.

Sau khi kết thúc quay chụp đến phòng hoá trang tháo trang sức, nữ nhân viên hoá trang cẩn thận tỉ mỉ thay Đường Phong tẩy trang trên khuôn mặt, lúc tháo trang sức xong, nữ nhân viên hoá trang đột nhiên ngây ra một lúc, lập tức liền nở nụ cười.

“Có cái gì buồn cười, chia xẻ một chút thế nào?” Đường Phong hiếu kỳ hỏi.

“Cậu hiện tại thế nhưng đang đóng phim, xem xem chỗ này, ôi, trời ạ, bạn gái cậu nhất định rất nhiệt tình, ở chỗ cổ này tuy rằng giấu rất sâu, nhưng nhìn kỹ vẫn có thể thấy một dấu răng, ” Nữ Nhân viên hoá trang dè dặt lôi kéo cổ áo Đường Phong, cười xấu xa, “Hẳn là cắn ra máu rồi nhỉ.”

Đường Phong chỉ là cười cười, kéo cổ áo cao lên một chút.

Nữ nhân viên hoá trang cũng không hỏi nhiều cái gì, dù sao đây là chuyện cá nhân của Đường Phong, may là trong điện ảnh tuân thủ hình tượng anh hùng phương Đông, Đường Phong cũng không có tràng cảnh lộ người gì đó, phần lớn thời gian đều là bọc đến kín kẽ, cũng chính là cái gọi khí chất cấm dục.

“Đường Phong, anh gần đây không sao chứ?” Tiểu Vũ ở bên cạnh đương nhiên cũng nghe được lời nữ nhân viên hoá trang nói, cô có chút lo lắng hỏi, Đường Phong trước đây chưa bao giờ có vết thương bị cắn cả.

“Không có gì, chỉ là một chút ngoài ý muốn, bị một đứa trẻ bướng bỉnh cắn.” Đường Phong cười tùy tiện nói vài câu liền dẫn đi đề tài này.

Tiểu Vũ nghe xong cũng không coi là chuyện lớn, sau khi công tác kết thúc một vài người đi uống rượu, phần lớn đều là đàn ông độc thân, người có vợ cơ bản đều về nhà.

Đường Phong cũng mượn cớ hôm nay có chút mệt không đi uống rượu với những người khác, một mình đi về khách sạn.

. . .

. . .

“Công việc thế nào?” Đường Phong vừa vào cửa liền nghe được thanh âm Albert.

“Coi như thuận lợi.” Vào cửa thay dép, Đường Phong tiện tay đóng cửa lại, cậu vươn tay sờ sờ sau cổ mình, “Đêm qua anh có cần cắn mạnh như vậy không, đến bây giờ tôi vẫn còn đau.”

“Diễn kịch phải diễn đủ, đây là em dạy tôi.” Albert nhẹ nhàng cười.

“Anh đây không phải diễn kịch, anh đây là kịch giả làm thật.” Nhẹ nhàng sờ sờ dấu răng sau cổ, Đường Phong nghĩ thầm may là chỉ cần lần này là đủ, lỡ như còn muốn tiếp tục diễn nữa, chẳng lẽ còn thực sự cho Albert ngược đãi cậu sao?

Từ trong miệng Albert hiểu ra toàn bộ chân tướng, cũng biết nguyên nhân vì sao Charles không dám gọi điện thoại cho cậu, người đàn ông kia vốn tâm cao khí ngạo, kết quả cuối cùng phát hiện cư nhiên người mình yêu cũng không bảo vệ được, còn phải tạm thời giao cho người khác.

Phỏng chừng trong lòng Charles khó chịu không ít.

Toàn bộ vấn đề còn phải chờ tới khi bọn họ gặp mặt một lần nữa mới có thể giải quyết, mà hiện tại, Đường Phong có thể làm cũng không phải quay về chất vấn Lục Thiên Thần hoặc là Charles, hoặc là oán giận vì sao mấy chuyện xui xẻo này lại rơi xuống đầu cậu.

Quan trọng nhất là không thể bởi vì cậu sơ sẩy mà phá hỏng kế hoạch của Albert bọn họ mấy người, nếu muốn giả heo ăn cọp liền kiên trì đến cùng, nếu Lục Thiên Tịch muốn nhìn cậu bị Albert thương tổn và ngược đãi, cậu để cho Lục Thiên Tịch được như ý.

Đêm qua thương lượng một chút với Albert, Đường Phong để Albert làm một ít vết tích nhìn qua giống như cậu bị ngược đãi, sau đó liền có dấu vết trên cổ bị Albert cắn.

Tối hôm qua khi chỗ cổ bị cắn chảy máu Đường Phong đều đã nghĩ có phải Albert đang trả thù không, vì lần trước là cậu cào rách lưng Albert.

“Sao anh khẳng định Lục Thiên Tịch nhất định sẽ biết?” Đường Phong đi tới ngồi ở bên cạnh, chỉ chỉ cổ mình, “Bôi chút thuốc cho tôi.”

“Ở bên em không chỉ có một người đại diện, còn có một ít trợ lý nhỏ, bọn họ giống như cameras mini bất cứ lúc nào cũng có thể ghi lại từng hành động cử chỉ của em, một ngày có gió thổi cỏ lay gì đó, bọn họ sẽ báo cho Lục Thiên Tịch một vài chuyện liên quan đến em.” Albert cầm thuốc mỡ đi tới, một bên thoa thuốc cho Đường Phong, một bên nói.

“Ví dụ như tôi bị anh cắn chảy máu.” Đường Phong hiếu kỳ hỏi, “Bị cắn có ý nghĩa đặc biệt gì sao?”

Cậu nghĩ tới một ít vết thương đặc biệt, ví dụ như bị siết cổ gì đó, nhưng Albert hiển nhiên kiên trì muốn cắn cậu.

“Chỉ là một chút khởi đầu của quá trình mà thôi.” Nhẹ nhàng nói chuyện bên tai Đường Phong, Albert rất nhanh bôi xong cho cậu.

“Nghe có vẻ. . . Có chút đáng sợ.”